Chương 11: Quý hiếm.
Cuối cùng Tống Tinh Dao không thể đến kịp lúc Sương Ảnh sinh mèo con, khi nàng xử lý xong chuyện của Oanh Hương rồi đuổi tới nhà trọ Thụy Lai, Sương Ảnh đã sinh xong rồi, bắt đầu từ đầu giờ Tý đêm qua đến cuối giờ Thìn sáng nay, tổng cộng sinh được sáu con mèo con, ngoại trừ con cuối cùng chết non vì bị ngạt thở do thời gian chuyển dạ quá dài thì năm con còn lại đều rất khỏe mạnh.
Sau khi sinh xong đàn mèo con, Sương Ảnh mệt mỏi nằm trên đệm đặc biệt dành riêng cho nó thời kỳ hậu sản, dưới bụng là năm con mèo tròn vo đang xếp ngay ngắn ngậm ti bú sữa, mỗi con chỉ to bằng nửa bàn tay, cũng không nhìn ra hình dáng, chỉ biết đều là màu trắng như tuyết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghe nói mèo mẹ đặc biệt nhạy cảm với mùi của mèo con, nếu mèo con dính mùi khác thì có khả năng mèo mẹ sẽ không nhận đàn mèo con đó nữa. Tống Tinh Dao muốn sờ cũng không dám đưa tay chạm vào mèo con để tránh việc Sương Ảnh vứt bỏ đàn con, nàng chỉ ngồi bên cạnh, quan sát với ánh mắt trông mong.
Lôi Cửu đang ở bên cạnh thu dọn dụng cụ đỡ đẻ như cây kéo, chậu nước, khăn ướt, còn có đệm giường dính máu.
Tống Tinh Dao thấy hơi sợ nhưng lại tò mò: “Mấy thứ này dùng để làm gì?”
“Dùng để đỡ đẻ cho Sương Ảnh. Khi mèo con mới sinh ra, trên người sẽ có nhau thai, nếu như không kịp thời lột bỏ, mèo con sẽ chết vì ngạt thở. Sau khi lột bỏ nhau thai thì phải cắt cuống rốn, dùng khăn ấm lau sạch dịch nhầy trên người mèo con, đặc biệt là miệng và mũi. Sau khi làm xong thì phải lập tức đưa trở lại bên cạnh mèo mẹ, nếu trời giá rét thì phải đặc biệt chú ý giữ ấm…” Lôi Cửu không chợp mắt cả một đêm, nghe vậy thì ngáp một cái, giải thích kỹ càng tỉ mỉ với nàng.
Nghiêm túc nghe xong toàn bộ quá trình, Tống Tinh Dao mở to mắt: “Thế này cũng chẳng kém gì việc đỡ đẻ cho người rồi, Cửu ca phải canh giữ cả đêm ư? Ta vẫn nghĩ bản thân chúng nó có thể tự làm được.”
“Về lý thuyết thì chúng nó có thể nhưng Sương Ảnh là thai đầu. Thứ nhất, khả năng khó sinh ở thai đầu cao hơn, thứ hai…” Lôi Cửu cười: “Mèo mẹ mang thai lần đầu không có kinh nghiệm, lại là mèo nuôi trong nhà, không có kiến thức rộng rãi như mèo hoang, chưa chắc đã hiểu được cách liếm láp nhau thai, cần phải có chủ nhân ở bên cạnh hỗ trợ.” Hắn nói vài câu, thấy trên mặt nàng viết ba chữ “Muốn sờ mèo”, tiếp tục nói: “Ta thấy Sương Ảnh cũng không bài xích ngươi, ngươi vuốt ve Sương Ảnh trước để dính một ít mùi của nó, sau đó hơi chạm vào mèo con cũng không sao.”
Hai mắt Tống Tinh Dao sáng lên, nhẹ nhàng vuốt ve Sương Ảnh vài cái rồi mới chạm vào mèo con —— cũng không dám ôm, chỉ dám vươn đầu ngón tay ra, cẩn thận vuốt ve một cách nhẹ nhàng. Lòng bàn tay truyền đến hơi ấm cơ thể cùng với hơi thở phập phồng của mèo con, cảm giác kia… vô cùng kỳ lạ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Lúc trước ta đã nói với ngươi là để ngươi chọn lựa một con mèo con, hai ngày tới ngươi xem muốn lấy con nào thì nói cho ta biết.” Lôi Cửu lại nói.
Ngoại trừ nuôi dưỡng mèo, Lôi Cửu còn biết thuật xem tướng cho mèo, có thể nhìn ra hình thái đại khái của mèo trưởng thành từ xương cốt của mèo con, xác suất chính xác lên tới bảy, tám phần mười. Tống Tinh Dao đi theo hắn nên ít nhiều cũng học được một chút, có thể phân biệt một hai nhưng đàn mèo con này mới sinh ra chưa đầy một ngày, mắt cũng chưa mở, càng đừng nghĩ tới có thể nhìn ra điều gì từ xương cốt bề ngoài. Lúc này, Lôi Cửu bảo nàng chọn lựa chính là chọn ngẫu nhiên, bởi vì hắn có tâm tư riêng. Dù sao hắn cũng là một thương nhân, giống mèo này lại quý hiếm, có thể bán được giá tốt trên thị trường, nếu chờ nảy nở mới chọn, Tống Tinh Dao chọn con đẹp nhất thì hắn không thoải mái, nhưng nếu để cho nàng con xấu nhất thì cũng không thể nào chấp nhận nổi về mặt tình cảm, bởi vậy chọn ngẫu nhiên là tốt nhất, cho dù nàng chọn con mèo nào thì cũng là ý trời, hai bên đều hài lòng.
Tống Tinh Dao cũng hiểu được tầng ý tứ này, gật đầu nói: “Được, ba ngày nữa ta sẽ chọn.”
————
Mỗi ngày Tống Tinh Dao đều đi thăm mèo, thời gian ba ngày trôi qua trong nháy mắt. Mèo con vẫn chưa mở mắt, lông trên người đã dài hơn một chút, mềm như bông nhưng vẫn chưa biết đi, chỉ có thể dùng cẳng chân lết người tới bên cạnh mèo mẹ để tìm sữa uống, thỉnh thoảng sẽ kêu một hai tiếng meo meo, tiếng kêu mềm mại tinh tế làm tan chảy trái tim người nghe.
Ngày hôm nay nàng phải chọn một con mèo, nàng rầu rĩ ngồi xổm ở bên ngoài ổ của Sương Ảnh, thật sự là rất thích con này, cũng vừa lòng con kia, khó có thể lựa chọn lấy hay bỏ. Đúng lúc Sương Ảnh vừa cho đàn con bú xong một lượt, đứng dậy đi ra ngoài uống nước ăn cơm, nó để năm con mèo con ở lại trong ổ. Mèo con bú sữa no nê rồi ôm nhau thành một khối lăn ra ngủ khì khì, chỉ có một con lê chân bò ra khỏi đàn mèo, ngủ một mình ở bên cạnh, tư thế ngủ kia cũng khác hẳn những con mèo con khác, nó nằm hình chữ X lộ ra cái bụng trắng bóng giống như một đại lão gia rượu đủ cơm no, bốn cẳng chân lơ lửng giữa không trung, lộ ra đệm thịt màu hồng của mèo con không lớn bằng cái móng tay, mũi và miệng cũng là một màu hồng. Tống Tinh Dao nhìn đến vui vẻ, không nhịn được mà duỗi tay ra, tay vừa mới chạm đến cái bụng của nó, nhẹ nhàng gãi một cái, dường như con mèo con bị gãi ngứa, móng vuốt lắc lư loạn xạ…
Tống Tinh Dao bật cười ha ha ra tiếng, vừa chỉ vào con mèo này vừa nói: “Cửu ca, nó có duyên với ta, chọn nó đi.”
Lôi Cửu không nói hai lời đã đồng ý, dùng vòng cổ buộc lỏng trên cổ mèo để phân biệt, rồi hỏi nàng: “Đặt cho nó một cái tên đi.”
Tống Tinh Dao lắc đầu: “Nhũ danh gọi là bé con, đại danh… để ta nghĩ lại đã.”
Một con mèo, còn có cái gì mà nhũ danh, đại danh? Lôi Cửu không hiểu suy nghĩ của mấy đại tiểu thư trong khuê phòng, chỉ nói: “Được. Cứ quyết định như vậy đi, sau khi cai sữa là có thể đón mèo con về.”
Mặc dù mèo con đầy tháng là có thể cai sữa nhưng tỳ vị* chưa hoàn thiện, tập tính sống cũng chưa hình thành, bình thường Lôi Cửu sẽ để mèo con được ở bên cạnh mèo mẹ đủ hai tháng, đi theo mèo mẹ hình thành tập tính tốt rồi mới để chủ nhân đón về, việc nuôi dưỡng mèo con cũng sẽ dễ dàng hơn một chút nhưng có lẽ thương đội của Tôn Tàng chỉ ở lại Lạc Dương không đầy hai tháng, Tống Tinh Dao đành phải đón bé con về trước, không thể không tốn thêm tinh thần và sức lực để điều chỉnh, dạy dỗ bé con.
*tỳ vị: tỳ và vị hợp tác với nhau để hoàn thành chức năng tiêu hóa, hấp thu thức ăn và chuyển vận chất dinh dưỡng (trong Đông y)
Mèo con chỉ ăn ngủ, ngủ ăn, có thể nhìn thấy tốc độ trưởng thành nhanh chóng bằng mắt thường, nó lớn lên thành một quả bóng tròn tròn trong nháy mắt, lông xù xù như bông, khoẻ mạnh kháu khỉnh, cực kì đáng yêu. Bảy ngày sau, đàn mèo con lần lượt mở mắt, không phải mắt vàng thì chính là mắt xanh lam, chỉ có bé con là chậm chạp không chịu mở mắt, suýt chút nữa đã dọa Tống Tinh Dao sợ, nàng tóm lấy Lôi Cửu hỏi có phải có vấn đề hay không.
Cứ như vậy đợi đến ngày thứ mười bốn, cuối cùng bé con cũng mở mắt ti hí, ba ngày sau đó, mới mở mắt hoàn toàn.
Vừa mở mắt, mọi người đều kinh ngạc tới choáng váng.
Lứa mèo con này của Sương Ảnh có năm con mèo con, chỉ có bé con là một mắt vàng, một mắt xanh lam.
Tống Tinh Dao đánh bậy đánh bạ, vậy mà chọn được một con mèo có đôi mắt uyên ương hai màu vàng lam quý hiếm nhất.
Nàng nghĩ, vận may này của nàng, có lẽ là khổ tận cam lai.
————
Mèo sư tử lông trắng thuần đã là hiếm thấy, mèo sư tử lông trắng thuần có mắt uyên ương hai màu vàng lam lại càng quý hiếm hơn, Lôi Cửu không bao giờ ngờ tới sẽ