Cấp dưới của hắn hoàn toàn không có gan động tay động chân...
Thuật Dung cô ta...
Trương Minh Hiên nhìn Thuật Dung, Thuật Dung hơi hơi gợi lên khóe miệng, cười vô cùng khiêu khích.
Sao lại thế này? Hắn không biết, điều duy nhất hắn chắc chắn chính là mình lại rơi thua trong tay người phụ nữ này.
"Thành phố L có tổng cộng 16 viên tinh hạch 3 Sao, hiện giờ đưa ra 10 viên, toàn bộ căn cứ của chúng tôi cũng chỉ còn 6 viên..." Trương Minh Hiên nghiến răng nghiến lợi nói, "Không biết căn cứ trưởng Thuật Dung có thể cho mấy ngày, Trương mỗ sẽ trả trước 5 viên, phần còn lại sẽ trả sau."
"Đương nhiên có thể, có thể lấy về 5 viên, đã rất thỏa mãn." Thuật Dung nhẹ giọng nói: "5 viên còn lại, thủ lĩnh Trương cũng không cần trả, có thể coi như thành phố Z hữu hảo tặng thành phố L."
Trương Minh Hiên nghiến răng, nở một nụ cười, "Vậy đa tạ đã thông cảm."
Sau lần biến cố này, trong hội nghị giữa các thủ lĩnh căn cứ, Trương Minh Hiên cũng không đề cập đến vấn đề thành phố L sẽ cầm đầu, về liên minh giữa các căn cứ, hắn chỉ đề cập sơ qua, cả hội nghị trôi qua một cách cực kỳ bình yên.
Sau khi kết thúc, có một số căn cứ hỏi Thuật Dung về vết thương của Sùng Linh, Thuật Dung chỉ trả lời Sùng Linh vẫn đang hồi phục, cũng không nói gì thêm.
Ngày hôm sau, người của từng căn cứ lần lượt rời đi.
Thuật Dung các nàng vẫn đi hai chiếc xe, nhưng lần này Sùng Linh ngồi ở ghế lái, Thanh Hòa ghế phụ cầm trường đao của Sùng Linh, Tạ Dư Trì ôm Khiếu Thiên ngồi ở phía sau với Thuật Dung.
Hai anh em Mạc Thiển Kiến và Mạc Hi văn đi cùng một chiếc xe, Mạc Thiển Kiến để em trai mình lái xe còn cậu ngồi ở ghế phụ.
"Cậu cảm thấy có bao nhiêu căn cứ có ý định muốn đánh chúng ta?" Thanh Hòa nghiêng đầu nhìn về phía Thuật Dung, "Một cái ở là thành phố Q, một cái ở là thành phố L, còn những căn cứ khác thì sao?"
"Thành phố H sẽ không." Thuật Dung nhìn thoáng qua mấy chiếc ô tô phía sau xa xa đuổi theo xe bọn họ, cười nhẹ nói: "Rời khỏi thành phố này, nếu vẫn đi theo phía sau, thì cho bọn họ mấy rương đồ đi."
"Em chỉ có bom cháy và lựu đạn, và chỉ có hai rương..." Tạ Dư Trì nhịn không được mở miệng nói, "Nếu họ chỉ là tiện đường —— Được rồi, coi như em chưa nói gì đi." Tạ Dư Trì cảm thấy mình thật biết nói giỡn, tiện đường? Sao có thể như thế được.
Nếu là tiện đường, căn bản không cần phải luôn đi phía sau các nàng, hơn nữa vẫn giữ khoảng cách không gần lắm, nhưng cũng sẽ không bị mất dấu.
"Đánh nhau cũng được." Thuật Dung nhìn thoáng qua Sùng Linh đang lái xe, "Để cô thăng cấp."
"Vậy thì...!Cô sẽ...!Không thể đánh bại...!Tôi..." Giọng Sùng Linh kéo rất dài, luôn mang đến cho người ta cảm giác hữu khí vô lực.
"Thử xem mới biết được."
Mãi cho đến khi ra khỏi thành phố, đến một vùng ngoại ô có chút hoang vắng, Thuật Dung mở đồng hồ liên lạc với Mạc Thiển Kiến, bảo họ tăng tốc quay trở lại căn cứ, không cần xen vào trận đấu phía sau.
Cuộc trò chuyện kết thúc, Sùng Linh đột nhiên phanh gấp, Tạ Dư Trì bị đập đầu vào ghế trước, may mắn là nó không quá cứng...
Thanh Hòa xuống xe, mở cốp lấy Barrett ra, liền thấy bốn năm chiếc xe dừng lại.
Sùng Linh cầm trường đao, nhìn thoáng qua những người xuống xe, có chút không thú vị.
Tạ Dư Trì ôm Khiếu Thiên, cảm thấy mình có chút vô dụng?!
『 Không phải là cảm giác.
』
『 Cũng không phải là một chút.
』
Tạ Dư Trì mím môi, không thể phản bác hệ thống.
『 Ting! Tuyên bố nhiệm vụ: Đánh lui! 』
『 Chi tiết nhiệm vụ: Đánh bại những kẻ bị lợi ích điều khiển, để bọn họ hiểu rõ có một số người là không thể chọc vào! 』
『 Phần thưởng nhiệm vụ: Rương nhỏ bí ẩn x 1 』
Chỉ có một rương?!
Tạ Dư Trì lấy ra một nắm Phù Tăng Tốc chia cho ba người kia, sau đó cũng dán lên cho Khiếu Thiên, trận chiến chính thức bắt đầu.
Nhưng trên thực tế, cách lúc kết thúc cũng chỉ có vài phút.
Khi Sùng Linh lướt qua một chiếc xe cùng với luồng sáng đỏ khiến nó nổ tung, rất nhiều người bắt đầu cảm thấy bất an.
—— Sùng Linh thật sự bị thương nặng?
Đây là câu hỏi đầu tiên hiện lên trong đầu mỗi người.
Tại sao là đầu tiên? Bởi vì, với tiếng bắn tỉa nặng nề của Barrett, viên đạn xuyên qua đầu, không thể hỏi câu thứ hai được nữa.
Thuật Dung còn chưa động, rất nhiều người cũng đã hốt hoảng vội vã lên xe chạy ngược lại.
"..." Cuối cùng Tạ Dư Trì cũng hiểu tại sao phần thưởng lần này ngay cả tích phân cũng không có.
Đây là, giỡn sao?
『 Muốn biết tại sao không? 3 tích phân.
』
Tạ Dư Trì vẫn không nhịn được sự tò mò, cho 3 tích phân, dù sao thì hiện tại nàng có 72 tích phân, cho 3 tích phân nàng vẫn còn có 69 tích phân, tóm lại vẫn không mua nổi thứ gì.
『 Tống Dự chất vấn Trương Minh Hiên tại sao 10 viên tinh hạch 3 Sao không được đưa ra như đã thỏa thuận, bởi vì tin đồn là được căn cứ Q lan truyền, rất nhiều căn cứ cho rằng căn cứ Q đang xúi giục họ cướp các ngài sau đó ngồi ngư ông đắc lợi, cho nên rất nhiều căn cứ đã không theo các ngài.
Trương Minh Hiên đã tổn thất 15 viên tinh hạch 3 Sao, còn bị Tống Dự chất vấn, hắn thẹn quá hóa thành giận bắt giữ Tống Dự, bây giờ thành phố L và thành phố Q đã tuyên chiến, nên thành phố L và thành phố Q không đuổi theo.
』
Tạ Dư Trì: Thao tác này cũng đỉnh đó.
Ngồi trong xe, Tạ Dư Trì vẫn còn bàng hoàng.
Cho nên, một cuộc đại chiến cứ kết thúc như vậy? Nàng thậm chí còn chưa thể hiện tài năng của mình nữa!
『 Còn có một lý do khác.
』
Hửm?
『 Bởi vì, sau khi Vũ Đình bị đánh đã không thể ra khỏi giường, mà ngày hôm sau, Sùng Linh thoạt nhìn như không có vấn đề gì.
』
Tạ Dư Trì: Hóa ra là sự răn đe của đại lão.
Được rồi, vậy để bé gà mờ nàng đây mở rương nhỏ chơi đi.
『 Ting! Nhận thư mời phó bản 3 ngày × 1』
『 Đếm ngược: 12 giờ 』
Tạ Dư Trì:???
Cái trò gì đây???
『 Thư mời phó bản 3 ngày: Ngẫu nhiên đưa ký chủ đến phó bản có kỳ hạn ba ngày, phát phần thưởng dựa theo độ hoàn thành nhiệm vụ.
Có thể mang theo một người đồng đội.
』
『 Ký chủ, đây chính là cơ hội để ngài từ gà mờ trở thành đại thần! Hãy nắm chắc cơ hội! 』
Tạ Dư Trì nhìn ba lô, không tìm được cái gọi là thư mời, nàng trợn mắt, không phải là mình được chọn thời gian tiến vào phó bản sao?
『 Thư mời phó bản 3 ngày tương đương 3 phút trong thế giới thực.
』
Cho nên mi cứ tùy hứng cưỡng chế sử dụng như vậy à?!
Tạ Dư Trì xoa xoa huyệt thái dương, cảm thấy đau đầu.
Nàng làm một tấm phù chú 3 Sao, dựa vào xe.
Phó bản,