Thấy cô ngủ anh cũng bắt đầu làm việc của mình trên máy tính bản, gương mặt trong lúc làm việc của anh rất thu hút phái nữ, nên cũng có vài tiếp viên nữ cứ nhìn anh mãi thôi.
Có một tiếp viên nữ lấy được can đảm nên đã tiến đến chỗ anh, còn tô thêm son để cho thu hút hơn.
" Không biết ngài có muốn dùng nước uống không ạ!"
" Cút"
Mặc dù đang nói nhưng anh không hề liếc mắt cho cô ta một cái, cô ta không phục còn cuối người gần anh hơn, tính nói gì đó liền bị anh nhìn đến lạnh người.
" Tôi có vợ rồi! với lại tôi chỉ nói một lần!"
Giọng nói lạnh băng làm cho cô ta có chút sợ hãi, mấy cô tiếp viên ở đằng kia cũng nghe rõ từng chữ anh nói nên cũng không còn mộng tưởng gì nữa.
Một trong số đó thấy tình hình không ổn, nếu anh làm lớn chuyện lên thì cô ta có lẽ sẽ bị đuổi việc, với lại nếu để cho vợ anh biết không biết cô ta có thoát được kiếp nạn này không nữa.
Nên đã nhanh chân tiến đến giải vay giúp cô ta.
" T.
.
tô.
.
"
" Thật xin lỗi đã làm phiền quý khách rồi! chúng tôi xin phép đi ạ! chúc ngài và vợ có chuyến du lịch vui vẻ!"
Không còn ai làm phiền anh tiếp tục đọc tài liệu, không quên kéo chăn lên cho cô, giúp cô ngủ thoải mái hơn.
Suốt 6 tiếng đồng hồ anh chỉ chợp mắt được một chút thì máy bay đã hạ cánh rồi, anh vội kêu người bên cạnh thức dậy.
Đang trong giấc mộng cô liền bị người khác quấy phá, đôi mày nhíu lại từ từ mở mắt ra, đập vào mắt là gương mặt điển trai của anh.
" Chúng ta về khách sạn rồi ngủ tiếp!"
"Ờh "
Vừa xuống máy bay cô cảm nhận được mấy tiếp viên này có chút kì lạ, cô cũng không suy nghĩ gì thêm sánh bước cùng anh ra ngoài.
Ở ngoài đó đã có xe đón hai người là do ông nội đã sắp xếp cho rồi, phòng khách sạn cũng vậy, lúc đầu cô tưởng sẽ có hai phòng nhưng không ngờ ông nội lại nhanh tay một bước rồi.
Cuối cùng hai người vẫn ở cùng một phòng, sau khi sắp xếp đồ đạc tắm rửa cô liền ôm chọn chiếc giường chìm vào giấc mộng mặc kệ anh muốn làm gì làm.
Anh thấy cô ngủ ngon như vậy không nở đánh thức cô nên động tác của anh rất nhẹ nhàng, sau khi tắm rửa sạch sẽ anh lên giường kéo cô lại rồi ôm vào trong lòng, tiến vào giấc mộng cùng cô.
Ở tập đoàn Bạch Thị, Tiểu Ninh vẫn đi làm bình thường, cô có chút tò mò sao anh lại không đi làm nhưng khi nghe được từ trợ lý của anh rằng anh đã đi du lịch với vợ rồi làm cho cô ấy có chút hụt hẫng.
Sao Mộc Uyển lại không cho cô ấy biết tin này chứ chẳng lẽ những gì cô nói trong bữa tiệc điều là giả dối thôi sao.
Cái suy nghĩ ấy cứ đeo bám Tiểu Ninh cho đến hết giờ làm, vừa đi bộ trên đường vừa suy nghĩ không quan tâm đ ến xung quanh.
* Bíp Bíp*
Tiếng còi xe kế bên làm cho cô tỉnh táo lại, vừa quay nhìn lại thấy Dương Quân đang mỉm cười với cô.
* Hạ kính xe xuống* " Đi về sao tôi đưa cô về!"
" Dạ thôi không cần ạ! với lại nhà tôi cũng gần đây thôi!"
" Không sao cứ lên đi! nhanh đi!"
" Tôi thật sự không cần đâu ạ!"
" Nhanh lên đi tôi không muốn ép