Để có thể thuận lợi theo đuổi Kiều Xảo, Bách An Quốc và Ly Ly đã ký với nhau mọi hiệp ước, chỉ cần Bách An Quốc cần tới, cô nhóc phải xuất hiện ngay lập tức, đổi lại, ông sẽ thỏa mãn mọi điều mà cô nhóc mong muốn.
Tất nhiên Ly Ly sẽ không từ chối điều kiện mà Bách An Quốc đưa ra.
Ngày hôm nay, Bách An Quốc mượn cớ đưa Ly Ly ra ngoài chơi đã thành công kéo theo Kiều Xảo và Kiều Trọng.
Có Ly Ly ở giữa, mối quan hệ giữa ba người cũng hoà hoãn hơn rất nhiều.
Sau bao nhiêu nỗ lực của mình, cuối cùng Kiều Trọng và Kiều Xảo đã công nhận ông.
Bách An Quốc đưa mọi người đến khu vui chơi dành cho trẻ con.
Khi biết Ly Ly là cháu gái, lại có quan hệ thân thiết với Giang Noãn Chanh, Kiều Trọng rất vui mừng.
Tuy mới chỉ mười tuổi, cậu nhóc đã vô cùng chiều chuộng cô bé.
Chỉ cần Ly Ly muốn cái gì là Kiều Trọng sẽ chiều theo cô cái đó.
"Hai đứa ở đây, mẹ với ba đi mua chút đồ ăn về cho hai đứa.
Tuyệt đối không được đi đâu đấy nhé!" Kiều Xảo khoác lấy tay Bách An Quốc, cẩn thận căn dặn Kiều Trọng và Ly Ly.
Kiều Trọng tỏ ra trách nhiệm, khẽ đáp: "Con biết rồi.
Hai người cứ yên tâm đi, con sẽ trông Ly Ly thật tốt!"
Ly Ly là một cô nhóc xinh đẹp, ai nhìn cũng thích, Kiều Trọng cũng giống như vậy.
Nói xong, cậu nhóc dẫn Ly Ly ra ghế gỗ dưới gốc cây đối diện, ngoan ngoãn ngồi đợi Kiều Xảo và Bách An Quốc ở đó.
Nhìn thấy hai đứa nhóc nghe lời, Bách An Quốc và Kiều Xảo mới an tâm rời đi.
Lúc này, trước mắt Ly Ly xuất hiện một đứa bé cầm theo một quả bóng bay hình mickey.
Cô bé không nói gì, nhìn rất chăm chú, Kiều Trọng như hiểu ra được điều gì đó: "Có phải Ly Ly rất thích nó không?"
Bạn học Kiều Trọng đều có em gái, Kiều Trọng cũng rất thích được làm anh trai.
Nhưng từ trước đến nay cậu nhóc đều không nói với Kiều Xảo điều này, bởi cậu nhóc biết sinh và nuôi dưỡng một đứa bé nên người không hề dễ dàng.
Nhưng thật may mắn, ông trời đã cho cậu nhóc một cô cháu gái xinh xắn và đáng yêu.
Ly Ly gật đầu, ngước đôi mắt long lanh nhìn Kiều Trọng: "Chú có thể mua cho cháu không?" Tuy Ly Ly không hiểu vì sao một cậu nhóc như Kiều Trọng mà mình phải gọi bằng chú nhưng mẹ đã dặn cô nhóc, đây là vai vế trong gia đình.
Vì thế mỗi lần cô nhóc gặp Kiều Trọng đều sẽ lẽo đẽo gọi một tiếng "chú" sau lưng.
"Vậy Ly Ly ngồi ở đây đợi, chú sẽ đi mua cho Ly Ly nhé!" Kiều Trọng căn dặn Ly Ly cẩn thận.
Tới khi Kiều Trọng mang theo quả bóng với hình mickey tương tự trở về, Ly Ly đã biến mất.
Cô nhóc không còn ngồi trên chiếc ghế bên dưới gốc cây lớn.
Lúc này, Bách An Quốc và Kiều Xảo cũng trở về.
Nhìn thấy gương mặt hoang mang của Kiều Trọng, bọn họ đều hiểu ra vấn đề.
Bách An Quốc chạy khắp nơi tìm Ly Ly, còn nhờ tới cả camera an ninh để kiếm cô bé.
Kiều Trọng và Kiều Xảo cũng không rảnh rỗi gì.
Qua camera an ninh, bọn họ nhìn thấy Ly Ly được một người phụ nữ cho kẹo, sau đó dắt đi.
Việc Ly Ly mất tích là chuyện quan trọng, Bách An Quốc không thể không báo với Giang Noãn Chanh.
Sau khi nhận được điện thoại, Giang Noãn Chanh đã lập tức đến khu vui chơi hội hợp với bọn họ.
Không thấy con gái, trong lòng Giang Noãn Chanh nóng như lửa đốt, cô nói với Bách An Quốc: "Chắc chắn là Hàn Thiên Nhã! Mọi việc đều do Hàn Thiên Nhã gây nên!"
Ngày hôm qua Giang Noãn Chanh vừa nói với người đàn ông thần bí rằng Hàn Thiên Nhã có lẽ đã biết được sự xuất hiện của Ly Ly.
Có thể do sợ hãi, cô ta sẽ làm điều gì đó bất lợi với cô bé.
Ấy vậy mà ngay ngày hôm sau, Ly Ly đã mất tích.
Vào lúc Giang Noãn Chanh định lấy điện thoại để gọi cho người đàn ông thần bí đó, nhờ hắn tìm kiếm Ly Ly thì điện thoại của cô đổ chuông.
Trên màn hình hiển thị một dãy số dài, dù có hiển thị bao nhiêu lần, Giang Noãn Chanh vẫn có thể biết được chủ nhân của dãy số đó.
Bàn tay cô khẽ run