Người bắt cóc Ly Ly không ai khác chính là Hàn Thiên Nhã.
Mục đích của cô ta rất đơn giản, cô ta chỉ muốn Ly Ly vĩnh viễn biến mất khỏi thành phố Thương Hoa.
Có như vậy mới không dính dáng đến nhà họ Lệ.
Nhưng cô ta đã không thành công, người bị Lệ Mạc Tây cướp mất.
Nhận được tin báo từ người của mình, lòng Hàn Thiên Nhã không yên.
Với tính cách của Lệ Mạc Tây, cô ta đã động đến con gái bảo bối của hắn, chắc chắn Lệ Mạc Tây sẽ không buông tha.
Nhưng những điều này cũng không khiến Hàn Thiên Nhã quan tâm.
Thứ cô ta để tâm nhất là bà nội Lệ và Phương Mạn Hà đã biết tới sự tồn tại của Ly Ly hay chưa.
Đắn đo rất lâu, Hàn Thiên Nhã cuối cùng cũng quyết định hẹn Phương Mạn Hà ra ngoài mua sắm.
Cô ta muốn dùng chuyến đi chơi để xem thái độ của Phương Mạn Hà.
Tới trung tâm thương mại, Hàn Thiên Nhã và Phương Mạn Hà dừng chân trong một cửa hàng thời trang nữ rất lớn.
Kể từ khi hoạt động nghệ thuật, thương hiệu thời trang này đã mời Hàn Thiên Nhã làm đại diện.
Cô ta rất am hiểu về nó.
Sau khi giới thiệu một loạt sản phẩm nổi bật của thương hiệu, Hàn Thiên Nhã dần dần chuyển hướng câu chuyện: "Bác gái, thời gian gần đây có phải anh Mạc Tây có việc bận gì không?"
Ý của Hàn Thiên Nhã, bận rộn ở đây không phải là chuyện công việc mà còn là những chuyện khác.
Người cuồng công việc như Lệ Mạc Tây, dành thời gian cho công việc là chuyện bình thường.
Nhưng Phương Mạn Hà không hiểu ý của Hàn Thiên Nhã.
Bà nói: "À, sắp tới Lệ thị sẽ tham gia một dự án lớn của chính phủ.
Vì thế công việc của Tiểu Tây có phần nhiều hơn.
Nếu cháu muốn hẹn riêng nó, bác có thể giúp đỡ."
Phương Mạn Hà sao không nhìn ra mục đích của Hàn Thiên Nhã.
Bà càng nghĩ càng thấy cô gái này rất tốt.
Nếu là bà, đứng trước sự lạnh nhạt của đàn ông như Lệ Mạc Tây đối với cô ta, bà chắc chắn sẽ không chịu nổi.
"Bác gái, Lệ gia gần đây có phải đã xảy ra chuyện gì không?" Không nhận được câu trả lời vừa ý, Hàn Thiên Nhã sẽ không yên lòng.
Chính vì thế, cô ta đã đánh liều hỏi Phương Mạn Hà câu hỏi này.
Phương Mạn Hà vừa chạm tay vào bộ đồ mà bà ưng ý, lập tức giật thót vì câu hỏi của Hàn Thiên Nhã.
Bà chắc chắn Hàn Thiên Nhã có ý nên mới hỏi, nhưng bà không đoán được ý tứ của cô là gì.
Phương Mạn Hà tỏ vẻ sửng sốt: "Không có, Lệ gia còn có thể có chuyện gì được.
Tiểu Nhã, sao cháu lại hỏi câu này?"
Lúc này, Hàn Thiên Nhã mới chắc chắn ngoại trừ Lệ Mạc Tây ra thì không ai biết đến sự tồn tại của Ly Ly.
Điều này đồng nghĩa với việc cô ta vẫn còn có cơ hội để giải quyết con bé.
Hàn Thiên Nhã kịp thời phản ứng, nhanh chóng đáp lại: "À không, thấy sắc mặt bác thời gian gần đây không tốt, cháu tưởng Lệ gia có chuyện khiến bác phải suy nghĩ nên mới hỏi như vậy."
"À, không có đâu.
Có lẽ già rồi, chất lượng giấc ngủ không còn tốt như xưa nữa!" Phương Mạn Hà mỉm cười.
[...!]
Lệ Mạc Tây đã chính thức dấn thân vào con đường truy thê.
Sáng sớm, hắn đã tới đoàn làm phim.
Giang Noãn Chanh tới nơi, nhìn thấy hắn đang giúp mình sắp xếp lại khu vực nghỉ ngơi không khỏi giật mình.
Cô còn cho rằng bản thân bị hoa mắt nên đã nhìn nhầm.
Giang Noãn Chanh đứng dụi mắt một lúc lâu, năm lần bảy lượt mở mắt ra vẫn là Lệ Mạc Tây đứng trước mặt.
"Em đến rồi à? Đồ ăn sáng em thích ăn tôi để trên bàn đó!" Lệ Mạc Tây đã nhìn thấy cô.
Đứng trước vẻ kinh ngạc của Giang Noãn Chanh, hắn chỉ mỉm cười cho qua.
"Anh ở đây làm gì?" Giang Noãn Chanh không bước vào trong phòng nghỉ, đứng ngay trước cửa hỏi Lệ Mạc Tây.
Tâm tình có phần kích động nên giọng nói hơi lớn, dẫn tới thu hút sự chú ý của người khác.
Lệ Mạc Tây nói: "Không phải đã nói rồi sao? Tôi đang theo đuổi em!"
Lệ Mạc Tây biết hắn đã làm nhiều điều sai trái trong quá khứ, hắn cũng sẵn sàng chịu phạt với những gì mà mình gây ra.
Nhưng hắn sẽ không bỏ qua cơ hội được ở bên cô.
Dù cho Giang Noãn Chanh có lạnh nhạt với hắn cỡ nào, hắn cũng sẽ cố gắng hết mình để có thể làm được điều này.
Lệ Mạc Tây đã tìm hiểu kỹ càng,