Là người quan tâm đến công việc, sau khi nghe tiến độ mà phó đạo diễn báo cáo, tất nhiên Thẩm Dịch không hề vui vẻ.
Hắn biết, dự án lần này rất lớn, kịch bản sửa đi sửa lại chỉ vì muốn có đất diễn và thêm được nhân vật phụ.
Những công ty, nhà đầu tư chỉ muốn nhét người của mình.
Nhưng cũng không đến mức cả nửa ngày trôi đi vẫn chưa hoàn thành xong.
Phó đạo diễn thấy thái độ của Thẩm Dịch không tốt, càng oán trách hắn không biết điều.
Tuy rằng luận về chức vị, Thẩm Dịch hơn hẳn ông ta, ông ta phải nghe theo mọi sự chỉ bảo và sắp xếp của hắn.
Nhưng luận về vai vế, phó đạo diễn vẫn tính là bậc tiền bối của Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch còn muốn nói gì đó, đại ý là nhắc nhở phó đạo diễn nhanh chóng thúc đẩy công việc, đừng vì những chuyện nhảm nhí mà kéo chân mọi người.
Nhưng còn chưa kịp nói, đoàn làm phim lại một lần nữa náo loạn.
Trước mắt Thẩm Dịch là một đoàn xe hạng sang đang chạy vào.
Nói là một đoàn xe cũng không đúng lắm vì chỉ có tổng cộng năm chiếc mà thôi.
Bên này, Tống Hân Lộ cũng cảm thấy kỳ lạ.
Sự chú ý của cô ấy không rơi vào Thẩm Dịch mà đổi thành đoàn xe hạn sang này.
Tống Hân Lộ kéo kéo Giang Noãn Chanh, nói: "Này, khí thế lớn như vậy không chừng là nhà đầu tư đó!"
Giang Noãn Chanh cũng cảm thấy lời nói của Tống Hân Lộ có lý.
Dẫu cho không phải nhà đầu tư mà là diễn viên chính, cảnh tượng này cũng quá sa hoa rồi, không sợ sẽ tạo ấn tượng xấu với người khác sao? Thế nhưng cả Giang Noãn Chanh và Tống Hân Lộ đã nhầm, đoàn xe đi tới căn bản là của nữ diễn viên chính thần bí trong bộ phim.
Cửa xe mở ra, người xuống trước là trợ lý, sau đó mới là Hàn Thiên Nhã.
Hàn Thiên Nhã đã quá quen cảnh tượng được người khác chú ý nên cô sớm không để tâm đến bọn họ.
Đưa tay kéo dịch chiếc kính râm xuống một chút, Hàn Thiên Nhã đảo mắt xung quanh.
Nguyên Bảo đã thay Lệ Mạc Tây căn dặn cô phải cố gắng trong bộ phim này vì đạo diễn Thẩm Dịch có thể giúp cô giành được ngôi vị ảnh hậu.
Trong sự nghiệp của một diễn viên, nữ thì cố gắng trở thành ảnh hậu, nam thì cố gắng trở thành ảnh đế.
Thế nên, Hàn Thiên Nhã rất biết trân trọng cơ hội lần này.
Càng vì thế mà cô ta thêm yêu Lệ Mạc Tây hơn.
Hắn luôn dành cho cô những điều tốt nhất!
Hàn Thiên Nhã cùng trợ lý của mình tiến về phía Thẩm Dịch và phó đạo diễn Trịnh Kha.
Còn nhân viên phía sau thì chuyển đồ đến phòng riêng của cô.
Vì là nữ chính, diễn viên có tiếng nói nhất hiện nay nên đoàn làm phim đã sắp xếp cho Hàn Thiên Nhã một phòng riêng.
Trong quá trình đóng phim, cô có thể dùng quần áo của chính mình, make up cũng có thể tự mình làm chủ, chỉ cần không gây ảnh hưởng và phù hợp với vai diễn là được.
Hàn Thiên Nhã cũng rất coi trọng vai diễn này nên sau khi nhận được tin từ Lệ Mạc Tây, cô đã chủ động sắp xếp tất cả.
Stylist, thợ make up đều được chọn lọc kỹ càng.
Mỗi một phân cảnh thuộc về Hàn Thiên Nhã, cô đều đã có kế hoạch cụ thể.
Cô tin, mình có thể tạo được ấn tượng tốt với đạo diễn Thẩm Dịch.
Không giống như người ngoài, Thẩm Dịch ngay từ đầu đã biết nữ chính là Hàn Thiên Nhã.
Nói đi nói lại cũng phải nói đến giao tình của hắn và Lệ Mạc Tây.
Nếu không có giao tình này, Thẩm Dịch sẽ không đồng ý trở thành người chỉ đạo chính của bộ phim Hoàng Hậu Tử Phù.
Thẩm Dịch đã xem qua diễn xuất của Hàn Thiên Nhã, về cơ bản không quá tồi nhưng nếu nói là ổn cũng chưa đạt đến mức đó.
"Đạo diễn Thẩm, chào anh, tôi là Hàn Thiên Nhã!" Hàn Thiên Nhã chủ đạo chào hỏi Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch bắt tay với cô nhưng thái độ vô cùng hờ hững.
Hắn đáp: "Tôi là Thẩm Dịch.
Không cần phải gọi tôi là Đạo diễn Thẩm, cô có thể gọi tôi là Thẩm Dịch cũng được."
Thẩm Dịch không quá coi trọng cách xưng hô.
Như hắn đã nói hắn chỉ quan tâm đến công việc mà thôi! Hàn Thiên Nhã thấy thái độ thờ ơ của Thẩm Dịch, bất chợt nhớ đến Lệ Mạc Tây.
Hai người đàn ông này thật giống nhau, mọi chuyện có thể không quan tâm nhưng riêng công việc thì không thể.
Hàn Thiên Nhã đã chuẩn bị trước tâm lý nên cô không