Tác giả: Na Nhất Lũ Hạnh Phúc
Conver: Dĩ - Wiki dịch
Editor + beta: Lyvilam, Keiko
Anh suy nghĩ một cái chớp mắt, hơi vẫy vẫy tay, không kiên nhẫn mà nói:
"Được rồi được rồi, cậu hiện tại ngẫm thật tốt như thế nào giải quyết việc này đi."
Nghe vậy, Mạc Phong ngửa đầu, lông mi dưới thấu kính hơi hơi run rẩy, môi mấp máy, dường như nói ra vài câu oán giận.
"Như thế nào giải quyết cái gì, chẳng lẽ là tôi giúp Phó lão gia tử thúc đẩy việc hôn nhân, hiện tại lại muốn cưỡng chế hủy đi đôi lương duyên này? Mạc Phong nha Mạc Phong, ngươi làm sao liền khó khăn như vậy, nếu là ở cổ đại, hành vi hiện tại này của ngươi chính là gian thần."
Thời gian trôi qua một hồi lâu, Phó Cẩn Tập nhìn chằm chằm gương mặt thiếu đánh của Mạc Phong, mắt lóe lên lạnh lẽo như băng hàn, mắng hỏi:
"Cậu ở bên kia lẩm bẩm lầm bầm nói cái gì?"
Nghe vậy, Mạc Phong bỗng chốc im lặng.
Cậu tiến lên một bước, lại đem tư liệu trong tay đưa tới trước mắt anh, đồng thời một bên khuyên giải an ủi nói:
"Phó thiếu, tôi xem Lương tiểu thư kia khá tốt, xuất thân danh môn vọng tộc, mười ngón không dính dương xuân thủy (nước tháng ba, ý chưa bao giờ làm việc nhà), hôm nay còn ở nhà ngài làm cho ngài bữa ăn sáng, không bằng..."
Cậu còn chưa nói xong, đôi mắt Phó Cẩn Tập lại càng thêm vài phần thâm trầm, ngữ khí lạnh lùng:
"Không bằng cái gì? Cô ta như thế kia cũng đã kêu là làm bữa sáng? Còn có, cô ta là vì cái gì mà biết thói quen của tôi, là cậu nói cho cô ta biết?"
"Cái này tôi là thật sự không biết, hôm nay tôi cũng là lần đầu tiên thấy cô ấy." Mạc Phong đột nhiên lắc đầu.
Cậu vừa nói ra lời này, Phó Cẩn Tập nội tâm lóe lên một tia nghi hoặc, bỗng cảm thấy tâm tư lòng dạ của cô gái này cực kỳ phức tạp thâm trầm.
Dường như là có chuẩn bị mà đến, hơn nữa ánh mắt cô ta tối hôm qua nhìn anh, anh đến bây giờ đều không thể quên.
Nghĩ đến đây, anh theo bản năng mà nói: "Tư liệu của cô ta, đọc cho tôi một chữ không sót, đọc đi."
"Vâng." Mạc Phong đáp lại một tiếng, sau đó cậu mở tư liệu ra, đứng ở nơi đó thanh thanh giọng đọc:
"Lương Dĩ Chanh, nữ, 20 tuổi, thân cao 1m66, cân nặng 48 kg..."
Mạc Phong đọc đến nơi đây, Phó Cẩn Tập cong lấy đầu ngón tay gõ gõ mặt bàn, cảnh cáo cậu một câu: "Nói trọng điểm."
"A, vâng." Mạc Phong rũ mắt, tiếp tục nhìn tư liệu hồ sơ, lại nói:
"Đang có hai