"Hôm nay tay Thập Mị sợ là không thể khiến công chúa tận hứng......" Đồ Thập Mị đem dưỡng móng tay dài trở lại lúc ẩn lúc hiện trước mặt Lý Minh Nguyệt, cũng vì thoái thác việc thân mật cùng Lý Minh Nguyệt.
Lý Minh Nguyệt lần đầu cảm thấy móng tay quả nhiên rất vướng bận, bất quá nàng sớm có chuẩn bị, hôm nay đến trong cung thế nào cũng không thể tay không trở về.
"Không sao, Thập Mị hôm nay cũng là thiên kim chi khu, Minh Nguyệt nhất định có thể khiến Thập Mị tận hứng!" Tay Lý Minh Nguyệt phủ trên bàn tay Đồ Thập Mị, sau đó chậm rãi dọc theo bàn tay chui vào trong cung bào, bàn tay hơi lạnh giống như con rắn khiến Đồ Thập Mị nổi da gà. Loại cảm giác này khiến Đồ Thập Mị vô cùng không thích.
"Đây rốt cuộc là trong cung, công chúa vẫn nên cẩn thận một chút, vạn nhất bệ hạ đột nhiên đến....." Đồ Thập Mị còn chưa nói hết đã bị Lý Minh Nguyệt che miệng, nhiệt tình đến khiến Đồ Thập Mị phải đáp lại, nếu không với tính tình của Lý Minh Nguyệt chỉ khiến mọi việc càng thêm nghiêm trọng, người này cho đến bây giờ cũng đều không hiểu cái gì gọi là vừa phải.
Lý Minh Nguyệt nhìn thấy môi Đồ Thập Mị bị bản thân hôn đến kiều diễm ướt át, mặt như hoa đào,đang tươi đẹp tách ra mới mười không muốn phải buông tay, thật là mỹ nhân, thảo nào bệ hạ cũng muốn độc sủng một người, ngay cả quyền lực cũng chia cho nàng, lúc trước nàng thiếu chút nữa cũng luyến tiếc đem nàng hiến cho hoàng huynh hưởng dụng.
"Ta làm việc, Thập Mị chẳng lẽ không yên tâm sao? Bệ hạ lúc này đang bị Túc Thân Vương quấn lấy, nhất thời sẽ không đến nơi này, cho dù đến ta cũng sắp đặt không ít người bên cạnh bệ hạ, tóm lại sẽ không bị bệ hạ bắt gian tại giường!" Lý Minh Nguyệt đem mục tiêu dời về phía tai phải của Đồ Thập Mị, ái muội thổi khí, nói xong liền ngậm lấy vành tai, ngón tay bắt đầu cởi cung bào trên người Đồ Thập Mị, tuy rằng dáng vẻ chiêu nghi cao cao tại thượng cũng có tư vị khác nhưng nàng càng chờ mong nhìn thấy chiêu nghi ở dưới thân nàng không kềm chế được, không gì thú vị hơn chinh phục nữ nhân này.
Trong lòng Đồ Thập Mị tuy rằng vô cùng không muốn nhưng đúng là vẫn nhịn xuống, mặc cho Lý Minh Nguyệt cởi cung bào của mình, một ngày nào đó, chung quy nàng có thể khiến Lý Minh Nguyệt không thể làm càn như vậy với nàng nữa.
Trong lòng Đồ Thập Mị chán ghét hành động lúc này của Lý Minh Nguyệt nhưng thân thể dưới kinh nghiệm cực phú cùng bàn tay linh xảo trêu chọc của Lý Minh Nguyệt không khống chế được bắt đầu nóng lên, Đồ Thập Mị vô cùng chán ghét tình cảnh hiện tại, nàng ghét tất cả tình huống phát sinh ngoài kiểm soát của mình.
"Thập Mị không cần câu nệ như vậy, ngươi có thể cảm nhận được Minh Nguyệt đang lấy lòng thần phục ngươi, trên thực tế, ta đúng là lấy lòng ngươi. Dù sao có thể khiến ta quỳ gối lấy lòng như vậy duy nhất chỉ có ngươi mà thôi." Lý Minh Nguyệt nhìn Đồ Thập Mị đang cực lực khống chế thân thể mình, dáng vẻ ôn nhuận mà thốt ra, nàng nghĩ Đồ Thập Mị sẽ thích dáng vẻ ôn nhu của nàng vì vậy quỳ một gối xuống, dĩ nhiên nàng cũng ngoài ý muốn vì bản thân làm loại việc thần phục này lại rất lưu loát, nếu như bị Lý Lăng Nguyệt nhìn thấy nhất định sẽ chỉ vào mũi nàng mắng nàng làm bẩn huyết thống cao quý của Lý thị đi! Nhưng lúc này nàng lại có cảm giác hưng phấn như vậy là vì sao? Được rồi, Lý Minh Nguyệt thừa nhận tâm lý bản thân có chút vặn vẹo.
Đồ Thập Mị nhìn Lý Minh Nguyệt quỳ một gối xuống, phản cảm trong lòng quả nhiên giảm đi rất nhiều, nàng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Lý Minh Nguyệt, trong nhất thời lại nghĩ đến Lý Lăng Nguyệt lãnh tính, nếu như có thể khiến Lý Lăng Nguyệt quỳ gối trước mặt nàng vậy mới thực sự là việc khiến nàng vui sướng, mặc kệ thế nào nàng cùng Lý Minh Nguyệt đều có chung một mục tiêu, chính là đem công chúa Lý Lăng Nguyệt cao cao tại thượng giẫm đạp dưới chân, so với Lý Lăng Nguyệt, Lý Minh Nguyệt không phải kẻ thù chân chính của nàng, trên thực tế nàng ta còn có thể là một nửa lão sư của nàng!
Mặc dù là như vậy nhưng Đồ Thập Mị vẫn không thể khiến bản thân sa vào giường đệ chi hoan, cho dù cảm giác thân thể của nàng dưới sự trêu chọc của Lý Minh Nguyệt càng phát ra không khống chế được cùng khó nhịn nhưng nàng cũng sẽ không khiến bản thân hoàn toàn phóng túng trong dục vọng, cảm giác nguy cơ khiến nàng lúc nào cũng vẫn duy trì cảnh giác mặc dù thân thể đạt đến cực hạn.
Chưa từng có người nào có thể ở trên giường của nàng vẫn duy trì thanh tỉnh, nhưng Đồ Thập Mị làm được, mặc dù thân thể đạt được cực hạn nhưng nàng ấy dĩ nhiên còn có thể khiến bản thân bảo lưu một tia thanh minh, điều này làm cho Lý Minh Nguyệt có cảm giác thất bại, cảm giác thất bại này cùng cảm giác bại trận lúc tranh chấp cùng Lý Lăng Nguyệt năm đó rất tương tự. Điều này làm cho Lý Minh Nguyệt có chút tức giận, cuối cùng vẫn không thể khiến Đồ Thập Mị ở trên giường không khống chế được, rốt cuộc là nữ nhân này quá mức
đáng sợ hay là bản thân nàng trong lòng Đồ Thập Mị vẫn chưa đủ phân lượng, đặc biệt là giả thuyết thứ hai khiến Lý Minh Nguyệt rất không hài lòng, nàng không vui kết quả chính là liều mạng dày vò Đồ Thập Mị.
Cuối cùng vẫn là Đồ Thập Mị không thể nhịn được nữa, nàng cũng không muốn bị Lý Minh Nguyệt giết chết trên giường, nàng vốn tưởng rằng Lý Minh Nguyệt đối với dục vọng khẩu vị rất lớn nhưng cũng chỉ giới hạn trong việc người khác lấy lòng nàng ta, không nghĩ đến đối với việc dày vò người khác người này khẩu vị cũng lớn đến dọa người, thảo nào nàng ta lại muốn nuôi một đống tiểu bạch kiểm và mỹ tỳ, cũng may Lý Minh Nguyệt còn có chút chừng mực, không lưu lại vết tích gì trên người nàng, nếu không Đồ Thập Mị ý nghĩ muốn giết chết Lý Minh Nguyệt cũng có.
Lý Minh Nguyệt mới vừa xuống khỏi người Đồ Thập Mị không bao lâu, Đồ Cửu Mị một mực cùng phu nhân dính dính nị nị lúc này mới khoan thai trở về, vừa về đến liền thấy muội muội sắc mặt ửng hồng, loại ửng hồng này khiến Đồ Cửu Mị không tự giác nghĩ đến dáng vẻ sau khi phu nhân cùng nàng làm chuyện thân mật, rồi lại nhìn ác công chúa kia vẻ mặt phong tao ghé vào trước mặt muội muội. Đồ Cửu Mị ép buộc bản thân không nên hiểu sai không nên bởi vì nàng và phu nhân có loại quan hệ đó mà đi phỏng đoán muội muội cũng có loại sở thích này, dù sao muội muội từ nhỏ chưa bao giờ biểu hiện có ý thân cận nữ tử, cho dù là nàng có chút thân cận cũng sẽ bị muội muội cự tuyệt, ngược lại nàng cảm thấy muội muội đối với nữ tử thật ra là có chút chán ghét, vẫn luôn cảm thấy nữ tử nhãn giới thấp hơn nam tử. Muội muội như vậy thế nào sẽ để ý đến ác công chúa không đứng đắn lại lăng lơ này?
Nhất định là ác công chúa này có ý định câu dẫn hoặc là đùa bỡn, vừa nghĩ đến muội muội có thể cũng bị ác công chúa đùa bỡn Đồ Cửu Mị vô cùng tức giận.
"Thập Muội, ngươi nhất định phải cách ác công chúa này thật xa, nàng nhất định cũng khi dễ ngươi rồi, vừa rồi nàng cũng khi dễ ta, nàng vô cùng xấu xa vô cùng tồi tệ, hại người ta ở bên ngoài khóc rất lâu!" Đồ Cửu Mị đem đôi mắt vẫn ửng đỏ của mình đến trước mặt Đồ Thập Mị, cáo trạng, nhất định phải khiến muội muội cách xa ác công chúa này.
Đồ Thập Mị nghe vậy, lại nhìn đôi mắt của tỷ tỷ quả nhiên có chút đỏ, trong lòng liền đoán được tám chín phần, quả nhiên đây là việc mà Lý Minh Nguyệt sẽ làm, trong lòng có chút trầm lãnh.
"Thập Mị, bởi vì nàng là tỷ tỷ ngươi, cho nên bản cung cũng xem nàng như muội muội, chỉ là biểu thị ý thân cận, chỉ là đơn thuần ôm một chút mà thôi, ai biết nàng lại không nói đạo lý như vậy, hiểu lầm người ta còn chưa tính, còn cắn người ta một ngụm, ngươi xem vết thương này rất nghiêm trọng, chảy rất nhiều máu, da tróc thịt bong, người ta cũng là nể mặt ngươi mới không truy cứu....." Lý Minh Nguyệt kéo tay áo của mình lên, sau đó vô cùng ủy khuất nói, đôi mắt câu người chớp chớp, nước mắt dường như sẽ lập tức tràn ra.
Đồ Cửu Mị giương mắt nhìn Lý Minh Nguyệt, ác công chúa này dĩ nhiên điên đảo thị phi như vậy, rõ ràng là nàng ta đùa giỡn nàng trước, dĩ nhiên còn dám ác nhân cáo trạng, bày ra dáng vẻ bị đại ủy khuất, nếu như người không biết rõ tất nhiên sẽ cho rằng nàng ngang ngược không nói đạo lý, nghĩ tới đây Đồ Cửu Mị có chút nóng lòng.
"Thập Muội, ngươi đừng tin nàng nói bậy, rõ ràng là nàng sai trước, ta mới cắn nàng...." Đồ Cửu Mị có chút lo lắng vì bản thân biện giải, không có cách nào khác, ác công chúa thật sự là quá giỏi diễn kịch.
"Tỷ tỷ, ngươi đi vào trước, ta tiễn nàng về." Đồ Thập Mị trấn an nói với tỷ tỷ, tỷ tỷ của nàng làm sao nàng lại không tin, bất quá có một số lời tỷ tỷ không thích hợp để nghe.
Đồ Cửu Mị nghe muội muội nói như vậy thoáng chốc an tâm, muội muội tin tưởng nàng, quả nhiên vẫn hướng về nàng, sau đó nàng đắc ý hướng Lý Minh Nguyệt kiêu ngạo nở nụ cười, sau đó mới vào trong điện.
"Thập Mị thực sự là bao che khuyết điểm, che chở nàng như vậy, không che chở người trên giường, thật sự làm cho người ta khổ sở!" Lý Minh Nguyệt làm bộ ủy khuất, giả vờ ưu thương.
"Ta hy vọng chúng ta là bạn không phải thù, cho nên lần sau bàn tay không nên vươn quá dài, người của ta, không nên tùy tiện động loạn!" Đồ Thập Mị ôn hoà nói, nhưng ngữ khí lại mang theo nồng đậm uy hiếp.