Chuyện này rốt cuộc là sao? Đường Mộ còn là Đường Mộ hả? Thế nào sẽ làm chuyện không giống tác phong của hắn...
“Câu dưới của con là gì?” Không hổ là ba của hắn, Đường lão tứ nâng cằm, trực tiếp hướng câu dưới cùng mà đi.
“Câu dưới chính là con thuê lão nhân gia ngài làm đến bảy mươi tuổi.” Đường Mộ thản nhiên cho ra câu dưới.
Đường lão tứ trực tiếp ném cho hắn một cái liếc mắt xem thường: “Ta còn thua thiệt mười mấy năm, đừng hòng!” Hắn hiện tại năm mươi hai, cách bảy mươi còn có mười tám năm. Nghĩ cũng đừng nghĩ!
“Vậy con liền trực tiếp gả tới Thẩm gia, ngài trực tiếp làm tới vào quan tài đi!”
Đường Mộ cười lạnh, không làm? Cảm thấy mình thua thiệt? Tốt lắm, hắn trực tiếp đem mình gả vào Thẩm gia, Đường gia cùng hắn không có nửa xu quan hệ, mặc kệ nó sụp đổ, hay là đổi chủ họ Trương họ Vương cũng không quan hệ gì với hắn.
Thẩm Lãng trực tiếp choáng váng, xem ra tổ tông này tức giận không nhẹ. Bằng không hắn sẽ nói ra lời này. Đến chết cũng không có khả năng.
Đường lão tứ tức giận mặt đều đỏ lên. Nhìn xem! Nhìn xem! Đây chính là con trai ruột của hắn!
Về phần những người khác của Đường gia đã sớm tựa ở một bên tránh né tro núi lửa. Nhưng Đường Mộ nói ra lời này làm cho bọn họ chấn động. Gả đến Thẩm gia?!
Hắn không phải là nghiêm túc chứ?
Lần này Đường gia rốt cuộc làm cho tổ tông này tức giận đến mức độ nào rồi???
“Con trai, con thật sự muốn làm đoạn tuyệt như thế?” Hắn nói đến mức này, xem ra không phải là có thể lừa gạt cho qua.
“Con có sao, thân thể ngài tráng kiện như thế, làm hai mươi năm cũng không phải là vấn đề, mười mấy năm tính là cái gì? Tiền lương con sẽ trả theo giá thị trường, nghỉ đông, nghỉ lễ, phí tăng ca con cũng sẽ không cắt xén một phần của ngài. Yên tâm, ngài đem công ty làm sụp đổ con cũng sẽ không sa thải ngài.” Đường Mộ nói dẫn ra một phần lợi ích, không mang theo nửa phần tình cảm.
Thẩm Lãng không nói gì, đây là con trai sao? Cha tính kế con trai tiếp nhận sự nghiệp, con trai ngược lại muốn thuê cha tiếp tục làm? Giá trị con người cha sụt giảm, vẫn không thể cự tuyệt? Đây rốt cuộc là ai thắng?
Đường lão tứ trong lòng muốn hộc máu. Đứa con trai hỗn đản này nói làm sụp đổ cũng sẽ không sa thải hắn, nhưng mà làm sụp đổ công ty muốn thu thập hắn đầu tiên chính là cha hắn.
“Ta phải làm hơn mười năm!”
Đường lão tứ nghĩ mười năm kia, hắn chính là rơi vào choáng váng. Mười năm a, không phải là mười ngày! Không phải là mười tháng! Là đằng đẵng mười năm! Hắn phải làm đến bảy mươi tuổi mới có thể nghỉ hưu. Có ai từng thấy ai bảy mươi tuổi còn ở trên thương trường phấn đấu không? Hắn bảy mươi tuổi còn có thể nhớ chữ số? Hắn bảy mươi tuổi còn có thể đấu trí cùng những con hồ ly ngàn năm trên thương trường? Hắn bảy mươi tuổi còn có thể lãnh đạo một công ty?
Người ta thường nói nhân sinh thất thập cổ lai hy. Hắn lại phải vì đứa con trai hỗn đản này làm đến bảy mươi tuổi? Còn không được nói không. Đây là chuyện tồi tệ gì? Hắn bảy mươi tuổi là bộ dáng gì? Đầu bạc răng lung lay? Như vậy còn phải làm?
“Vậy bây giờ cũng có thể tuyên bố công ty giải thể, con không làm khó dễ ba.” Đường Mộ nhún nhún vai, cũng không thèm để ý chuyện như vậy xảy ra.
“Hay nhỉ, để cho ông nội con làm cho ta cũng bị giải thể!” Đường lão tứ cười lạnh.
Đường lão gia tử cái gì cũng có thể khoan dung, cho dù bốn anh em bọn họ đem công ty chia ra kinh doanh hắn cũng có thể không thèm để ý tới. Hắn duy nhất không thể khoan dung chính là Đường thị đổi chủ hoặc là phá sản giải thể. Chỉ cần Đường thị còn, mặc kệ ngươi xoay sở thế nào, hắn cũng sẽ không hỏi tới. Nhưng mà một khi Đường thị không còn, vậy không có ý tứ, ngươi cứ chờ bị hắn giải thể đi! Hắn luôn luôn nói Đường thị là vận mệnh của hắn, là thành tựu hắn chiến đấu cả đời, cái gì cũng có thể, nhưng nhất định không thể để cho Đường thị sụp đổ khi hắn vẫn còn ở nhân thế!
Cho nên nếu như Đường Mộ ‘gả đến’ Thẩm gia, vậy Đường thị cũng không thể đi theo hắn cùng ‘gả đến’ Thẩm gia, một khi Đường Mộ buông tay bỏ mặc, bộ phận Đường thị thuộc về Đường lão tứ kia sẽ không ai kế thừa.
Người Đường gia đều thích sáng nghiệp, không thích kế thừa, Đường gia lấy Đường lão gia tử đứng đầu, không có một người nguyện ý gìn giữ gia nghiệp! Đường lão gia tử buông tay ném cho con trai, Đường gia lão tứ công tử làm mười mấy năm, cũng làm chán cũng muốn buông tay, thế nhưng Đường gia tiểu tứ công tử cũng không có một ý nghĩ tiếp nhận. Đường Mộ nếu như buông tay, ba anh em khác của Đường gia cũng sẽ không hảo tâm duỗi tay tiếp nhận cục diện rối rắm.
Cho nên Đường Mộ là ăn chắc Đường lão tứ!
“Như vậy có được hay không, ta không cần tiền lương của con, ta làm đến sáu mươi lăm tuổi có thể hay không?”
Không có biện pháp, Đường lão tứ cùng con trai nói tới điều kiện, một phân tiền cũng không cần, làm bớt năm năm có được hay không? Thật sự muốn hắn lo liệu đến bảy mươi tuổi, hắn chết coi như xong.
“Con không thiếu chút tiền ấy, ba kiên định làm đi!” Đường Mộ thở mạnh lắc đầu, hắn không thiếu tiền.
Năm năm? Nghĩ được hay nhỉ? Tiền lương năm năm đối với hắn mà nói không có gì đau khổ, nhưng mà năm năm công tác hắn nhất định sẽ có đau lại khổ.
“Con trai, mẹ cấp lại cho con, để ba con làm bớt năm năm đi!” Lâm Mạt Tuyết thực sự không nhìn được nữa! Nếu chồng làm đến bảy mươi tuổi, vậy tâm nguyện