Sáng sớm, Đường Mộ còn đang say trong mộng, điện thoại hung mãnh tấu lên khúc cuồng vang lên. Tiếng vang kéo dài không giảm rốt cuộc đem thần ngủ đại nhân từ trong ổ chăn đào lên. Giường ở đây làm cho Đường Mộ phá lệ mất ngủ, tối hôm qua ở trên giường lăn lộn đến một giờ mới mơ mơ màng màng ngủ, lúc này đang ngủ ngon, cho nên tiếng chuông điện thoại đòi mạng làm cho người ta bị bắt tỉnh dậy, lòng giết người cũng có.
Nhắm hai mắt túm điện thoại, Đường Mộ phát hiện mình từ khi quen biết tên hỗn đản này, đã kết duyên với tiếng chuông điện thoại trong lúc ngủ. Lớn như vậy, từ lúc bị bọn họ lừa về nước lần đó, buổi sáng tiếp điện thoại, vào thời điểm khác, những người quen biết hắn đều biết hắn bởi vì huyết áp thấp, sáng sớm thức dậy rất khổ sở, cũng sẽ không vào lúc này đi quấy rầy hắn, bởi vì biết quấy rầy hắn sẽ có thiết bài đầu cắn.
Người giúp việc Đường gia không ai dám đi gọi tứ thiếu gia thân ái của bọn họ rời giường, biết đó là tiểu địa ngục so với thứ gì còn khủng bố hơn. Thậm chí ngay cả Đường Ngạo cũng từng bị chỉnh. Không ai dám xông vào ngọn núi uy vũ này. Đầu năm nay mạng nhỏ vẫn là rất là quan trọng!
Cho nên lúc này, Đường Mộ cơ hồ dám xác định, sẽ không phải là người Đường gia và người hắn quen biết rất nhiều năm.
"Uy..."
"Đường Mộ, có thể đến bệnh viện một chuyến không?"
Giọng nói Thẩm Mặc tràn đầy ủ rủ cùng mỏi mệt, làm cho Đường Mộ sáng sớm hiếm thấy đầu óc chợt thanh tỉnh sáng sủa cơ hồ là trong nháy mắt giống như bị dội nước lạnh.
"Làm sao vậy?" Đường Mộ ngơ ngẩn mở mắt ra, chậm rãi ngồi dậy, cho dù đã đoán được, vẫn là không dám xác định hỏi một câu.
"Đêm qua bà nội nhập viện." Trong giọng nói kia là áp lực mệt mỏi một đêm không ngủ. Đơn giản chỉ là giọng nói này, Đường Mộ cũng đã đoán được tình huống tệ như thế nào.
"Được, mười phút sau tôi tới, là bệnh viện Đường thị phải không?" Đường Mộ bay nhanh nhảy xuống giường, người kia không ở nhà, hắn có nghĩa vụ canh chừng.
"Ân, nằm viện khoa ung bướu."
"Được."
Đường Mộ rất nhanh mặc quần áo rửa mặt, hai phút liền đi xuống lầu.
"Tiểu Mộ, đi đâu đó? Trước ăn sáng rồi đi!" Văn Tây vừa ngồi xuống, liền thấy tiểu tổ tông này tuyệt đối không có khả năng thức dậy sớm đi ra ngoài!
"Bá mẫu, con đi bệnh viện, không ăn sáng." Đường Mộ đầu cũng không quay lại bước nhanh ra cửa, hướng gara đi tới.
Văn Tây sửng sốt: "Đây là làm sao vậy, hắn sáng sớm gấp như vậy, ai ở bệnh viện a?!" Văn Tây nhìn người Đường gia trên bàn, người trên bàn cũng là vẻ mặt mờ mịt.
"Không có khả năng là Thẩm Lãng đi?!" Diệp Mạt kinh hô.
"Làm sao có khả năng? Thẩm Lãng đang tham gia quân diễn tốt đẹp, có thể xảy ra chuyện gì?" Đường lão gia tử tức giận trừng mắt liếc tức phụ một cái! Sáng sớm, có thể nói chuyện khác hay không!?
"Vậy sao Tiểu Mộ gấp như vậy? Em từng gặp qua hắn lúc nào thì sốt ruột như vậy?"
"Hình như là thật sự chưa từng gặp..." Người Đường gia mặt đối mặt nhìn nhau, bộ dạng này của Đường Mộ thật đúng là chưa từng gặp a!
"Quên đi! Con đi hỏi một chút!" Đường lão tứ nghe thấy ngồi không được, trực tiếp đứng dậy hướng ngoài cửa đi tới.
"Mau! Mau đi hỏi một chút! Tiểu tổ tông kia rốt cuộc là làm sao vậy?! Mới sáng sớm!" Đường lão gia tử cũng ngồi không yên. Này thật sự ngàn lần đừng nói là Thẩm Lãng xảy ra chuyện gì đó không may. Mới kết hôn vài ngày thế này, nếu xảy ra chuyện gì, đây chính là đòi mạng a!
Đường lão tứ mới vừa ra cửa liền chặn Đường Mộ lái xe ra khỏi gara lại: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Bà nội của Thẩm Lãng bệnh tình chuyển biến xấu, tối hôm qua nhập viện." Đường Mộ hai câu nói rõ ràng, tay lái vung lên, tính năng tay đua số một thế giới nhấn ga một cái chạy ra khỏi đại viện Đường gia, những người Đường gia khác ra cửa thấy cũng chỉ có bóng dáng xe.
"Làm sao vậy?! Nó nói thế nào?"
"Bệnh tình của bà nội Thẩm Lãng tăng thêm, tối hôm qua nhập viện."
"Bà nội thân gia?!"
"Thế này mới bao lâu? Không phải nói còn một đoạn thời gian nữa sao?"
Lúc bọn Đường Mộ kết hôn, thấy lão thái thái kia không phải còn rất tinh tường, làm dáng sao? Còn vừa mới ngắn ngủi chưa đến một tháng...
"Ở bệnh viện Đường thị sao?"
"Chắc vậy! Sau khi bà về nhà hộ sĩ và bác sĩ hộ lý đều là Mạt Tuyết an bài, nhập viện tám chín phần là ở bệnh viện Đường thị đi!"
Văn Tây nhớ rõ lúc trước Lâm Mạt Tuyết có đề cập qua chuyện này.
"Chúng ta có nên đi thăm một chút hay không?"
"Ta đi thôi! Thuận tiện bảo Vân Sơn an bài tốt một chút." Đường lão gia tử thở dài, xoay người vào nhà, ông có thể hiểu được cảm giác như vậy, dù sao ông đã từng trải qua...
Đường Mộ đã lâu không chơi đua xe, nhưng mà cái loại chơi không muốn sống này hắn vẫn hoàn toàn nhớ rõ. Tính năng chiếc Reventon so với xe hắn năm đó chơi xe tốc độ cao hơn vài bậc, lúc này trên đường cũng không tính là chật chội cũng vẫn chưa có bắt đầu kẹt xe, hắn một đường bão táp, đem tốc độ cao nhất của Reventon ở trên đường trống phát huy đến cực hạn.
Buổi sáng trong bệnh viện người ra ra vào