Cơn đau nhức như muốn xé rách từng bó cơ khiến cho Hạ Tư Mộ đau tỉnh. Cô mơ màng liếm đôi môi khô khốc, hai mắt bởi vì cơn đau mà tối đen dần dần nhận được một chút tia sáng. Phải vài phút sau, Hạ Tư Mộ mới nhìn thấy được khung cảnh xung quanh.Đủ thứ rác rưởi lẫn lộn vào nhau, mùi vị hỗn loạn tanh tưởi lẫn cũ mốc lâu ngày bốc lên xung quanh. Hạ Tư Mộ còn có thể cảm nhận được trạng thái của bản thân - cô đang bị chôn lấp trong một mớ rác thải, chỉ trừ cái đầu, từ cổ trở xuống đều ngập trong đủ loại rác.“Chết… tiệt! Hôi quá!”Hạ Tư Mộ rên rỉ, cô cố gắng nhúc nhích đầu ngón tay, muốn vươn mình ra khỏi đống rác thải, lại phát hiện ra từng cơn đau đớn đến choáng váng hoa mắt. Cô một đầu ngón tay cũng không còn sức để cử động!Gen dị năng cấp SS mạnh mẽ của cô đã hoàn toàn đứt gãy. Bây giờ Hạ Tư Mộ thậm chí còn yếu đuối hơn cả một cô gái nhân loại của trái đất cổ đại thời xưa, cơ thể thì không chỗ nào không bị thương xé rách, máu tươi đầm đìa. Cô thậm chí còn không có thời gian để tự hỏi bản thân vì sao còn chưa chết. Nếu cô còn không thoát khỏi được núi rác này, cô sẽ chết thật luôn!Sau một lúc Hạ Tư Mộ nhúc nhích uốn éo đủ cách, cuối cùng cô cũng cắn răng vươn được một cánh tay ra khỏi đống rác. Cơn đau rách từ bả vai khiến cho Hạ Tư Mộ đau tới muốn chảy nước mắt, nhưng cô chỉ có thể kìm lại, cơ thể mất nước nghiêm trọng mà còn lãng phí nước rớt ra chỉ có đồ ngu thôi.Tới lúc bầu trời tối đen, Hạ Tư Mộ cuối cùng cũng thoát được khỏi núi rác đã suýt chút chôn vùi mình. Dựa vào đôi mắt đã sớm được huấn luyện thích ứng với bóng đêm, Hạ Tư Mộ mới nhìn rõ được xung quanh mình là một bãi rác lớn đến thế nào, từng núi rác lớn nhỏ che khuất hết tầm mắt cô, trong bóng đêm lờ mờ trông vô cùng ảm đạm.Hạ Tư Mộ nhìn cơ thể với quân phục nát như tương của bản thân. Đây chính là cơ thể của cô trong cơn bạo tạc bom nổ. Mặc dù dị năng ánh sáng bậc Gen SS của Hạ Tư Mộ rất mạnh, nhưng cô kích nổ là hệ thống bom ngầm của toàn bộ nhà tù Thời Không, kể cả dị năng giả bậc SSS cũng sẽ không sống nổi!Cô không những còn sống, mà còn xuất hiện trong một bãi rác khổng lồ suýt bị chôn sống trong nó. Điều này thật sự vô cùng lạ kỳ!“Cơ thể vẫn là của mình, chắc chắn không phải trọng sinh gì đó mà tiểu thuyết hay viết.”Hạ Tư Mộ suy tư lẩm bẩm.Cô ngoại trừ thời gian làm việc quản chế nhà tù, Hạ Tư Mộ còn có một sở thích đó chính là đọc tiểu thuyết. Văn học mạng thời kỳ địa cầu cổ rất thần kỳ, xuyên không, trọng sinh, thần quái linh dị, đam mỹ ngôn tình gì đó đều là những thế giới thần kỳ mộng mơ lý tưởng của thiếu nữ, khiến cho Hạ Tư Mộ mê mẩn không tài nào dứt ra được.Nếu như bản thân Hạ Tư Mộ không chết mà còn xuất hiện ở một nơi kỳ lạ thế này, đây rõ