Buổi chiều tan tầm, Xa Vân Hề ngoan ngoãn ở bãi đậu xe chờ Quan Di Tình, nếu chầm chậm tìm hiểu cô ấy sẽ có thể hiểu được tính tình của Quan Di Tình. Nàng cũng phải cố gắng không là trái ý Quan Di Tình, cuộc sống của mình cũng sẽ không quá khó khăn. Nếu như nàng có thể rời đi, nhất định không chút do dự, hiện tại nàng lại đang lâm vào tình cảnh kinh tế eo hẹp, tạm thời nhịn một chút đã. Quan Di Tình kỳ thực thật tốt, cô ấy làm đồ ăn rất ngon, điểm ấy Xa Vân Hề đặc biệt thoả mãn, thế gian điều quan trọng nhất chính là ăn no mặc ấm, so với tất cả mọi thứ thì hai thứ này là trọng yếu.
Ngày hôm nay hẹn Xa Vân Hề cùng nhau về nhà nên Quan Di Tình không có tăng ca, cô bèn đem hết thảy tư liệu ôm về nhà xem, lão bà vẫn là lớn nhất nha. Đi tới bãi đậu xe nhìn thấy bóng người kia quen thuộc từ lâu ở nơi đó chờ đợi mình, hiểu ý nở nụ cười, người này hiện tại càng ngày càng ngoan.
"Cô sao ra sớm vậy?" Quan Di Tình nhìn Xa Vân Hề dựa lưng ở cây cột lớn bãi đậu xe, mở miệng hỏi.
"Ân, tan tầm thì xuống ngay." Tuy là chuyện này rất thông thường nhưng mà nàng vẫn thấy chổ nào đó không thích hợp. Xa Vân Hề ở nói thầm trong lòng: Lẽ nào người này không vừa ý mình đến sớm? Quả nhiên các cấp lãnh đạo điều muốn bốc lột công sức của giai cấp thấp hơn.
Quan Di Tình cũng không biết Xa Vân Hề trong lòng nghĩ gì, nếu như biết rồi, nhất định sẽ đem nàng cào cho rách da ra, sau đó sẽ thuyết giáo một chút cho nàng nghe về "Quan thị lý luận" .
"Lên xe trước đi. Trong nhà không có thức ăn, chúng ta đi siêu thị tìm xem có món nào mới mẻ hay không?" Quan Di Tình mở cửa xe, để Xa Vân Hề đi vào, phục vụ đặc biệt chu đáo. Xưa nay đều là người khác mở cửa xe phục vụ cô, lần đầu tiên cô vì Xa Vân Hề mà phục vụ.
"Cảm ơn, đúng rồi ngày hôm nay trong nhà có cái gì cần làm không? Tôi cũng không thể ở chổ cô ăn cơm quỵt được, như vậy làm sao coi cho được." Ăn uống chùa, chuyện này như bao nuôi có gì khác nhau đâu. Hiện tại không có xài tiền của Quan Di Tình, nếu như xài tiền của cô ấy, mình thật là thành tình nhân của Quan Di Tình. Vừa nghĩ tới cái này, Xa Vân Hề trong lòng đặc biệt khó chịu. Người ta thường nói một phần thu hoạch một phần cày cấy, mình cũng đâu đến nỗi tệ để người khác bao dưỡng. Nếu như Quan Di Tình không để cho mình làm, nàng sẽ cân nhắc việc rời đi.
"Ân, về nhà xem xem, kỳ thực tôi mỗi ngày đều dọn dẹp, hẳn là không quá nhiều việc." Cô luôn luôn rất thích sạch sẽ, mỗi ngày đều quét dọn, Xa Vân Hề còn có cái gì để mà làm đây. Trước tiên đem nàng ấy về nhà đã, sau đó tìm việc chắc sẽ có.
"Cô mỗi ngày đều quét dọn sao?" Xa Vân Hề không thể tin nhìn Quan Di Tình, nữ nhân này nào giống loại người sẽ làm việc nhà, cô ấy là đại tiểu thư - có người ta hầu hạ cô ấy thì có, nói cho người khác biết, ai sẽ tin tưởng.
Nhìn Xa Vân Hề vẻ mặt hoàn toàn không tin mình, Quan Di Tình rất muốn ở trên mặt của nàng nhéo vài cái. Cô làm việc nhà thì có gì mà không tin, mình rốt cuộc ở trong lòng Xa Vân Hề là người như thế nào, có địa vị ra sao?.
"Tôi làm việc nhà, cô có gì mà không thể tin được?" Nói chuyện có chút lạnh lạnh, hừ, cô thật sự không muốn để cho Xa Vân Hề xem thấp mình.
"À, không phải, khí chất của cô hoàn toàn không hợp, ha ha." Nhìn Quan Di Tình gương mặt có chút biến đổi, Xa Vân Hề biết người này đang khó chịu. Chủ yếu là trấn an được tâm tình của cô ấy đã, nếu không mình lại gặp tai ương.
"Sao, làm việc nhà và khí chất có quan hệ gì, ngược lại cô không tin tôi thì có. Nếu cô không tin tưởng tôi, vậy cô bắt đầu từ ngày mai chuyển tới nhà tôi ở đi được không?" Người này không tin mình, Quan Di Tình ghét Xa Vân Hề như thế. Hừ, về sau người này và cô ở cùng một chỗ thì sẽ biết cô có làm việc nhà hay không. Ở cùng một chỗ, Quan Di Tình tựa hồ nghĩ đến sự tình này thật tốt nha. Liếc mắt nhìn Xa Vân Hề chờ đợi phản ứng của nàng.
Vừa nghe Quan Di Tình vì để chứng minh sự trong sạch của mình tự nhiên yêu cầu nàng và cô ở chung, Xa Vân Hề nhanh chóng quay mặt sang hướng Quan Di Tình nhìn, nàng vừa rồi không có nghe lầm chớ. Thấy Quan Di Tình dáng vẻ bình tĩnh, vậy là vừa nãy nàng không có nghe lầm nhưng chuyện ở chung tuyệt đối không để cho nó phát sinh.
Xa Vân Hề nhìn phía trước con đường cười ha hả nói: "Không cần, không cần, tôi tin tưởng cô mà."
Thấy Xa Vân Hề không muốn cùng mình một chổ, Quan Di Tình trong lòng bực bội, hừ, bây giờ không cùng tôi ở chung, sau này sớm muộn gì cô cũng phải ở cùng tôi mà thôi.
"Cô thích ăn món gì, chúng ta mua thức ăn trước đã, về nhà tôi làm cho cô ăn." Hiện tại chủ yếu vấn đề chính là trước tiên nắm lấy bao tử người này, chờ nàng chậm rãi ỷ lại - sau đó mang nàng trở thành người của mình.
"Tôi không kén ăn, cái gì cũng tốt, chỉ có không thích Cơm Tây." Cơm Tây là để người Phương Tây ăn, người Trung Quốc hẳn phải ăn các món Trung Hoa, dinh dưỡng giá trị cao, còn có thể ấm cái bụng. Nàng ghét nhất là Cơm Tây.
"Kỳ thực tôi cũng không thích ăn cơm Tây cho lắm, trước đây thời điểm ở nước ngoài cùng bạn bè hẹn hò có thường hay ăn nên quen thuộc." Quan Di Tình cũng là người không kén ăn nên cơm tây đối với cô cũng không có gì đặc biệt. Ngày đó sở dĩ hẹn Xa Vân Hề ăn cơm Tây là bởi vì biết nàng ấy vừa ở nước ngoài về, sợ nàng nhất thời không quen sinh hoạt trong nước nên mới mời nàng Cơm Tây, cuối cùng đâu ai