Bị Quan Di Tình đột nhiên hôn như vậy, Xa Vân Hề hoàn toàn không biết làm sao. Chỉ cảm giác trên bờ môi có cái gì đó mềm mại, hương thơm ôn hòa. Thần trí tập trung cao độ, không còn biết nên phản ứng ra sao, con mắt trợn tròn lên nhìn Quan Di Tình.
Quan Di Tình cảm giác được Xa Vân Hề cả kinh, thầm nhủ bản thân cô hôn thật tốt nha. Thân thể nàng đờ đẫn đứng đây như thế trông Xa Vân Hề mới đáng yêu làm sao.
Nếu là người khác, không thích nụ hôn này lập tức họ sẽ đẩy ra hoặc đánh cho người cưỡng hôn mình một trận nên thân. Xa Vân Hề thì không như vậy, một hồi lâu rồi nàng cũng không có phản ứng gì, nên nói nàng là thuộc loại phản ứng chậm hay ngốc nghếch đây.
Khi Xa Vân Hề bắt đầu phản ứng lại, Quan Di Tình từ lâu đã nồng nàn hôn môi nàng. Vốn là muốn thoát khỏi nữ nhân này, nhưng trên môi xúc cảm rất lại, tựa hồ có chút mê luyến, khiến người ta rất muốn đáp lại nụ hôn này.
Xa Vân Hề dự định nhắm mắt lại, hưởng thụ nữ nhân này hôn nàng, thế nhưng lý trí đem nàng kéo về hiện thực. Nàng không phải là không muốn hưởng thụ nụ hôn này nhưng mà chính mình rõ ràng bị người này ăn hiếp nha, có ai bị ăn hiếp mà còn ham hố đứng đây hưởng thụ không, làm vậy chả lẽ nàng là tình nguyện cho Quan Di Tình ăn hiếp hay sao?
Xa Vân Hề đưa tay đẩy Quan Di Tình ra, vì chỉ dùng tay trái khiến lực đạo đương nhiên là yếu đi rất nhiều.
Xa Vân Hề có chút ảo não, tình huống này nên làm thế nào đây, hoàn cảnh này làm nàng quá lúng túng. Không có cách nào, chỉ có thể dùng sức cả hay tay, mặc dù biết tay phải của mình có thể sẽ bị thương lần nữa nhưng phải thay đổi tình trạng hiện tại của hai người trước đã.
Xa Vân Hề dùng tất cả khí lực đẩy Quan Di Tình ra làm cho cô ấy lui về sau cách mình 1 mét.
Vì phải dùng lực lớn, tay phải của nàng trong nháy mắt lại mất đi cảm giác, liền như vậy rơi xuống. Xa Vân Hề có chút thống khổ đỡ cánh tay phải của mình, vì sao sau khi gặp người này cuộc đời của nàng toàn lâm vào sự tình lúng túng.
Xa Vân Hề vẻ mặt thống khổ, Quan Di Tình nhìn thấy cực kì đau lòng.
Cô tiến lên đỡ Xa Vân Hề, nhìn nàng nắm chặt cánh tay phải. Cô vừa rồi thật sự hơi quá rồi, rõ ràng đã biết cánh tay của nàng có vấn đề, mình còn cố hôn nàng.
"Tiểu Hề Hề, cánh tay của cô có làm sao không? Chúng ta hiện tại đi bệnh viện có được hay không?" Nếu như Xa Vân Hề vạn nhất có tổn thương gì, Quan Di Tình không thể tha thứ cho bản thân mình.
"Không có chuyện gì, bệnh cũ." Xa Vân Hề cực lực nhẫn nhịn nổi thống khổ của mình, lông mày từ lâu nhíu lại. Trong đôi mắt sương mù giăng kín.
"Cô có bị làm sao không? Cô hiện đang khó như vậy, lẽ nào chỉ là bệnh cũ ? Nếu như là bệnh cũ, vậy thì nhanh chút đi bệnh viện, đừng trì hoãn?" Quan Di Tình không hiểu Xa Vân Hề tại sao không đi điều trị cánh tay của nàng ấy mà phải tự chịu đựng sự đau khổ này.
Nếu như nói là bởi vì tiền, Quan Di Tình tuyệt đối không tin. Tài sản của nhà họ Xa không phải là đứng đầu thế giới nhưng trong nước cũng là nhất nhì không ai sánh nổi. Huống hồ Hoàng gia cũng là danh gia vọng tộc nổi tiếng, Xa Hựu Hề không thể thấy em gái của mình lâm vào bệnh trạng mà bỏ mặc.
Không phải vì tiền, vì sao có bệnh mà không trị, vậy chứng tỏ loại bệnh này không có cách chữa trị. Nếu không trị hết, Xa Vân Hề làm sao mắc phải loại bệnh này? Quan Di Tình trong đầu đã loạn thành từng đoàn.
"Cô không cần lo lắng, tôi nghỉ ngơi một hồi là tốt rồi." Xa Vân Hề dựa tường, chậm rãi trượt xuống, ngồi xổm dưới đất, nàng hiện tại cần nghỉ ngơi cho khỏe một chút. Tối hôm nay cánh tay này đã mất tri giác hai lần, hai năm qua hình như chưa từng tái phát, lí do gì hôm nay lại tái phát đến hai lần.
Giờ khắc này ngồi chồm hỗm trên mặt đất, Xa Vân Hề như một đứa trẻ bất lực, một người chịu đựng hết thảy thống khổ, đến một người cùng nàng chia sẽ loại khổ sở này đều không có.
Quan Di Tình ngồi xổm xuống, ôm cổ Xa Vân Hề, kéo nàng vào ngực cô. Người này không thích bị người khác nhìn thấy sự yếu đuối của nàng, một mình gánh chịu tất cả, cô lại đột nhiên xông vào, làm cho nàng đến khóc cũng không có dũng khí, để nàng cật lực nhẫn nại mọi đau đớn.
Xa Vân Hề tựa vào trong ngực Quan Di Tình, đột nhiên có loại cảm giác an toàn. Cái cảm giác này rất kỳ diệu, làm nàng nhớ đến cảm giác của gia đình. Tựa vào ngực cô ấy, dường như thế giới xung quanh đều an tĩnh, chỉ có nàng và cô, hai người cảm thụ hơi ấm lẫn nhau. Tuy có chút thống khổ nhưng cũng vì cái ôm này mà thấy ấm áp trong lòng.
Vẫn luôn hi vọng có một cái ôm như thế đem nàng bảo bọc, một nơi chỉ thuộc về nàng. Ngày hôm nay người này đã làm được rồi.
Những lúc tiếp xúc, chính nàng dường như đã lưu luyến tất cả những gì của Quan Di Tình. Hay bởi vì nàng lâu quá không có trãi qua chuyện ôm ấp, hay bởi vì cô đơn quá lâu, để cho nàng có cảm giác muốn tìm một chốn bình yên.
Quan Di Tình trên người có mùi thơm đặc biệt, loại này mùi thơm không gay mũi, ngược lại khiến người ta càng thêm thư thái.
Xa Vân Hề chậm rãi rời đi cái ôm của Quan Di Tình, hai mắt có chút thất thần nhìn cô. Nàng muốn nhìn rõ ràng người này đối với với mình rốt cuộc có ý nghĩa gì, tình yêu là một vết sẹo, nàng không muốn đụng đến. Nếu như người này đối với nàng là thật lòng, vậy nàng chẳng phải là tiếp nhận tình yêu của một người phụ nữ hay sao?
"Di Tình, cô thật sự thích tôi sao?" Xa Vân Hề muốn một lần nữa xác định vấn đề này, nàng hiện tại không bài xích tình cảm của Quan Di Tình, nàng chỉ muốn cân nhắc xem liệu tình cảm này nàng có nên tiếp nhận hay không?
Xa Vân Hề đột nhiên nghiêm túc hỏi vấn đề này, Quan Di Tình có phần kinh ngạc, sau đó ôn nhu cười nói: "Đúng vậy, tôi thật sự thích cô, lần đầu tiên nhìn thấy cô như đã yêu từ thuở nào."
Lần đầu tiên gặp mặt, cô liền bị nàng hấp dẫn, cảm giác tỏa ra từ nàng là loại cảm giác an tâm và hạnh phúc, vì lẽ đó cô mới như vậy chấp nhất mà theo đuổi nàng.
Để mang đến cho Xa Vân Hề một gia đình tốt đẹp, cô không tiếc cùng Tiêu Kinh Thiên ly hôn. Kết hôn với Tiêu Kinh Thiên là cô thiên tân vạn khổ mới nghĩ ra, cô đã nỗ lực không ngừng mấy năm để ứng phó người trong nhà. Nhưng từ khi gặp Xa Vân Hề, cô biết nhiều năm nỗ lực của mình sẽ vì nàng mà tiêu biến nhưng cô không hối hận vì quyết định này.
Gặp gỡ một người khiến bạn yêu cả đời không phải là dễ dàng, nhất là yêu từ cái nhìn đầu tiên, nếu không cố gắng theo đuổi, có thể cuối cùng bạn chị nhận được một câu duyên mỏng tình hờ, kết cục chỉ có biệt ly.
Ái tình không phải một trò chơi, nó cần hai người cùng một tâm hồn, chỉ một người yêu thì đó là loại xa xót, nếu hai người đồng thời