Nhìn chị dâu đang đi tới, Xa Vân Hề lập tức đứng, xả ra nụ cười thật to, nhiệt tình cung kính, hai người ở hai bên đều có chút ghen tị.
"Chị dâu, chúng ta ở đây." Xa Vân Hề vui vẻ hướng về Hoàng Hạc Lâu vẫy tay.
Hoàng Hạc Lâu nhìn thấy Xa Vân Hề, trong lòng cao hứng, nàng rất yêu thích cô em gái này, người đẹp, ôn nhu, tốt tính, so với vợ mình là hai thái cực.
"Hề Hề, em cũng tới." Hoàng Hạc Lâu đi tới đối diện với bàn của Xa Vân Hề, hoàn toàn không có nhìn thấy lão bà của mình.
"Em cùng lãnh đạo công ty đến." Xa Vân Hề một bên chào hỏi, vừa hướng về Hoàng Hạc Lâu nháy mắt, cố gắng làm cho chị ấy nhìn tỷ tỷ của mình. Tỷ tỷ mình người đầy hàn khí đã muốn bao phủ khắp nơi.
Hoàng Hạc Lâu hiểu được, nhanh chóng xoay mặt nhìn Xa Hựu Hề. Nhìn lão bà một tay chống cằm, ngoặt sang một bên, dường như không muốn nói chuyện cùng mình. Cô vừa tới đây thôi nha, có chọc ghẹo gì vị nữ vương nóng tính.
"Lão bà à, mình đây là làm sao?" Cô không có chọc nàng tức giận, nàng cả người bốc mùi thuốc súng, là muốn làm gì?
Hoàng Hạc Lâu cùng Xa Hựu Hề nói chuyện, Xa Hựu Hề mình đây không muốn nói chuyện với cô ấy, hừ. Lâu Lâu làm gì mà đến gần em gái mình liền biến thành người khác vậy, đó là em gái của mình nha, hai người có phải là thân cận quá rồi không.
Xa Hựu Hề này vô duyên vô cớ ghen, Hoàng Hạc Lâu và Xa Vân Hề hoàn toàn không rõ tình hình.
Tỷ tỷ đây là muốn làm gì? Chị dâu đến, chị ấy còn muốn tức giận hơn.
Xa Vân Hề nhìn tỷ tỷ người đầy thuốc nổ chỉ chực chờ nổ cho banh xác người ta, cảm giác người này hôm nay đặc biệt kỳ quái.
"Tỷ tỷ, chị và chị dâu cùng nhau về nhà đi, buổi trưa, Thiên Thiên ở nhà mong nhớ." Xa Vân Hề lấy ra hài tử dụ dỗ chị mình về nhà, nhanh lên một chút đuổi tỷ tỷ mình đi.
"Đúng đấy, lão bà, mình theo em tới chỗ chán chết này cũng mệt rồi, chúng ta mau về nhà thôi." Hoàng Hạc Lâu đi tới bên cạnh Xa Hựu Hề, lấy tay khoát lên vai của nàng. Này hỏa khí có lớn tới chừng nào cũng phải về nhà mà phát hỏa. Ở đây nhiều người lắm chuyện, sợ lại làm trò cười cho thiên hạ.
"Được rồi, chúng ta đi. Hề Hề, cưng về với chúng ta luôn đi, Thiên Thiên luôn nhắc đến cưng, nói cưng không nhìn tới nàng." Con gái của mình toàn quấn lấy em gái và vợ mình, không hề thân thiết với mình, Xa Hựu Hề cảm thấy nàng làm mẹ thất bại, thật thất bại.
"Tỷ tỷ, không cần, em đi cùng với cấp trên. Vài ngày sau em sẽ đến thăm Thiên Thiên, em cũng rất nhớ cháu." Xa Vân Hề nắm tay tỷ tỷ, nàng bây giờ không có dự định đi. Tỷ tỷ đang tìm nơi phát tiết, nếu nàng về nhà, không phải tự ăn khổ sao. Khổ này vẫn là nên để chị dâu gánh đi.
"Được rồi, cưng có thời gian thì về, chị và chị dâu đi trước đây." Nói xong kéo tay Hoàng Hạc Lâu rời đi. Hoàng Hạc Lâu cũng nói tiếng tạm biệt rồi đi.
Haizzz, coi như dẹp xong một vị đại nhân, giờ tới lúc dỗ dành vị đại nhân này. Xa Vân Hề xoay mặt sang nhìn Tình Tình, nàng nào có dám quên vị nữ vương nào đó. Người ta trên mặt từ lâu không thấy nụ cười, âm trầm, người khác thấy còn tưởng là mình chọc giận gì người ta.
"Di Tình, giao lưu kết thúc rồi, cô về trước đi, tôi chờ quản lý Lý." Hoàng Hạc Lâu đi ra, chứng tỏ bên trong đã kết thúc. Quan Di Tình ở lại chỗ này cũng đâu làm gì.
Quan Di Tình vừa nãy nhìn thấy nàng đối với Hoàng Hạc Lâu thật thân thiết, trong lòng buồn bực không thôi. Cô và nàng quen biết thời gian qua, từ trước tới nay nàng chưa từng đối với cô nhiệt tình như vậy. Coi như Hoàng Hạc Lâu là chị dâu của nàng, mức độ thân thiết vậy cũng là hơi quá đi, bất kể nói thế nào, cô cũng coi như là người yêu của nàng, vậy mà còn kém hơi cả chị dâu sao?
Nhớ đến cơn giận của Xa Hựu Hề, người phụ nữ kia cũng là vì vợ mình thân mật với em gái mà ghen đi.
"Không muốn, tôi muốn cùng cô đi về." Quan Di Tình thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình, cô chính là không đi.
Nhắc tới Lý Hoan, Quan Di Tình thấy người này kì quái. Chính mình không để ý Lý Hoan đối với Xa Vân Hề là muốn cái gì, không phải là mình mưu mô, mà là Xa Vân Hề là người làm cho người ta có một cảm giác an toàn, để người ta không tự chủ được mà đến gần, đặc biệt khí tức có chút cô quạnh, dễ dàng làm người ta tham lam trên người nàng ấy.
Xa Vân Hề mang theo nghi hoặc nhìn Quan Di Tình, mình lại làm gì chọc yêu nghiệt này đây? Di Tình hôm nay ăn nhầm túi thuốc nổ sao, cả người như muốn tàn sát kẻ khác. Quan Di Tình nói muốn cùng về với mình, mình không thể về với cô ấy được, dù gì cũng phải đợi Lý Hoan. Lý Hoan đối đãi với mình tốt như vậy, mình không thể tệ bạc với người ta.
"Tôi phải đợi Lý quản lý nữa, sợ là phải đợi lâu, về nhà muộn lại sợ đi làm muộn." Quan Di Tình có thể tùy hứng, vì cô ấy là tổng giám đốc, chuyện gì cũng dễ nói, nhưng nàng thì không được nha, nàng chỉ là cái nhân viên nhỏ trong công ty, không thể tùy tiện.
Xa Vân Hề cho dù không thông minh, ở một số chuyện vẫn phân biệt được nặng nhẹ.
Cùng Quan Di Tình quan hệ nên giấu kín, nàng không muốn để cho người khác biết, bởi vì hi vọng không mang đến phiền phức cho Di Tình, mà người ta tựa hồ không nghĩ như vậy, người ta muốn tuyên bố với cả thế giới biết nàng là người phụ nữ của người ta, người khác đừng mong bén mảng đến.
Nàng biết Quan Di Tình tốt, bất quá trách nhiệm chính là trách nhiệm, mỗi người đều có chính mình nguyên tắc. Nàng cũng có nguyên tắc của nàng, sẽ không vì người yêu mà thay đổi.
"Cô không về, tôi cũng không về." Xa Vân Hề không về, cô ở nhà một mình ăn cơm còn mùi vị