Truyền dịch xong, Quan Di Tình lái xe mang theo Xa Vân Hề về công ty một chuyến, sau đó thì về nhà. Xa Vân Hề ở trong xe xoắn xuýt, Quan Di Tình đưa mình về nhà mình hay là ở nhà của cô ta đây. Nếu như nhà mình, nàng không muốn để cho Quan Di Tình biết địa chỉ nhà mình; nếu như đi nhà Quan Di Tình, nàng lại không biết sẽ phát sinh chuyện gì bất ngờ, giữa mình mà Quan Di Tình đã xãy ra những chuyện ngoài ý muốn quá nhiều rồi, mình phải càng cố gắng để không mắc bẫy cô ta nữa.
Xa Vân Hề ở nơi đó xoắn xuýt, Quan Di Tình nhìn kính xe quan sát nàng, Xa Vân Hề mỗi động tác đều rõ rõ ràng ràng, một hồi cau mày, một hồi thở dài, một hồi lại uốn éo, tất cả các sắc thái nàng đều thể hiện ra. Cô không biết tiểu ngốc tử này lo lắng cái gì, bất quá bộ dáng Xa Vân Hề bây giờ thật rất đáng yêu.
"Tiểu Hề Hề đang lo lắng điều gì?" Quan Di Tình khuông mặt đầy ý vị, cười nhìn Xa Vân Hề.
"Há, không có gì. Tổng giám đốc, chúng ta đi đâu?" Mặc dù biết Quan Di Tình chở mình đi đâu, bất quá Xa Vân Hề cố ý giả ngu hỏi, hi vọng tìm ra được lý do cự tuyệt. Nàng thật sự không muốn ở nhà của Tổng tài phu nhân yêu nghiệt này, mình sợ chỉ còn cái xương trắng nha.
"Về nhà." Quan Di Tình tuy rằng không biết Xa Vân Hề nghĩ gì, bất quá nghe ngữ khí của nàng tựa hồ không muốn về nhà mình. Lẽ nào vừa rồi nàng luôn lo nghĩ vấn đề này sao? Chứng thực suy nghĩ của mình là đúng, Quan Di Tình nhìn Xa Vân Hề thật không thể khó chịu hơn nữa, bất quá nếu không muốn đi nhà mình, vậy đi nhà nàng là được rồi.
"Tiểu Hề Hề, nếu không, chúng ta về nhà cô được không?" Quan Di Tình nói ra suy nghĩ của mình, nhà mình hay nhà Xa Vân Hề đâu có gì khác nhau, đợi ôm được Xa Vân Hề vào lòng, lúc ấy nhà nào cũng là nhà của mình thôi.
"A, không cần, chúng ta tới nhà tổng giám đốc đi, ha ha." Xa Vân Hề vừa nghe muốn đi nhà mình, lập tức phản ứng, nếu để cho Quan Di Tình biết mình ở trên cô ấy một tầng lầu, nàng sợ người này nửa đêm viện lý do sợ tối chạy đến nhà nàng xin ngủ nhờ, ở lì lại nhà mình luôn thì khổ. Nếu như vậy sau này cuộc sống của mình càng thảm hại hơn, nàng tuyệt đối không muốn nữ nhân này biết địa chỉ nhà.
"Há, nguyên lai Tiểu Hề Hề thích nhà tôi sao, tốt lắm chúng ta về nhà tôi đi." Quan Di Tình nhìn vẻ mặt Xa Vân Hề là biết rõ người này không muốn mình biết địa chỉ nhà nàng, bất quá cô cũng không vội, chẳng phải đã biết địa chỉ của nàng ấy mấy ngày nay rồi sao? Xa Vân Hề muốn trốn tránh cô, không có đơn giản như vậy đâu thỏ con à.
"Được, tối hôm nay làm phiền tổng giám đốc." Xa Vân Hề một mặt khách khí, trở lại nhà Quan Di Tình không biết sẽ có chuyện gì xảy ra, bất quá thân thể mình hiện tại suy yếu, người này sẽ không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà làm chút chuyện vượt quá sự tình. Liếc mắt nhìn Quan Di Tình, vẻ mặt của cô không có gì thay đổi, vẫn là mỹ mạo câu hồn. Xa Vân Hề biết tối hôm nay chắc không dễ chịu gì, mình phải nghĩ biện pháp thoát thân mới được, bằng không ngày hôm nay xác suất bị ăn khá là cao a.
Xa Vân Hề thay đổi cách xưng hô từ Tổng tài phu nhân thành Tổng giám đốc. Cả hai cách xưng hồ này điều khiến Quan Di Tình chán ghét, cô thích nàng lúc say rượu gọi mình Tiểu Tình Tình, thật ngọt ngào và tràn ngập thương yêu.
"Tiểu Hề Hề, sau này ở bên ngoài không cần gọi tôi là tổng giám đốc biết không? Bằng không tôi sẽ không phát tiền lương cho cô." Xa Vân Hề tựa hồ rất quan tâm tiền, Quan Di Tình biến hóa liền thực hiện chính sách dụ dỗ, tuy rằng cô không biết vì sao tam tiểu thư của Hân Duyệt lại quan tâm chút tiền này, bất quá có nhược điểm để mình nắm bắt thật là tốt.
"Tổng giám đốc, cô cũng không thể làm như vậy, cô đây là lạm dụng chức quyền." Vừa nghe Quan Di Tình cắt tiền lương của mình, Xa Vân Hề đâu còn quản nữ nhân này là tổng giám đốc hay Tổng tài phu nhân, thói đời tiền chính là to nhất.
"Vậy cô sửa lại cách xưng hô đi." Nếu nàng đã quan tâm tiền như vậy, sau này thật dễ dàng mà tìm cách ôm lấy nha. Quan Di Tình nở nụ cười rực rỡ, đùa với Xa Vân Hề mới vui vẻ làm sao.
"Không gọi cô là tổng giám đốc, vậy gọi cô là gì? Tổng tài phu nhân hả?" Xa Vân Hề không nghĩ ra được là nên gọi bằng tên thân mật, nàng không phải không muốn gọi, mà là hoàn toàn không có nghĩ đến, hơn nữa xưa nay có bao giờ vận động đầu óc đâu, cứ nghĩ sao nói vậy.
Quan Di Tình nghe Xa Vân Hề nói xong, tức muốn nghiến răng kèn kẹt, người này lẽ nào không có suy nghĩ ra cách xưng hô nào phong tình chút sao, toàn nghĩ ra thể loại xưng hô mà mình không muốn nghe.
"Cô không có cách gọi nào khác sao, cô chỉ có hai cách xưng hô đó với tôi hay sao?" Quan Di Tình tràn ngập hắc tuyến nhìn Xa Vân Hề.
"Há, chúng ta là quan hệ lãnh đạo cùng cấp dưới, nếu trực tiếp xưng hô tên tựa hồ không được tôn trọng cô cho lắm?" Xa Vân Hề hoàn toàn không để ý tới ý tứ Quan Di Tình, nàng chỉ dựa theo suy nghĩ của mình.
"Xa Vân Hề, chúng ta hiện tại không thảo luận vấn đề xưng hô nữa, tôi cho cô hai cách gọi tên, cô tự mình lựa chọn là được rồi. Một là Di Tình, hai là Tiểu Tình Tình, cô chọn đi nha. Nếu như cô cảm thấy còn có cách xưng hô nào khác hơn thì cứ gọi, nhưng tuyệt đối không phải là Tổng giám đốc hay tổng tài phu nhân." Quan Di Tình càng ngày càng muốn nạy đầu óc Xa Vân Hề ra để nhìn vào bên trong, nàng đây là làm gì cũng không có xem sắc mặt người khác sao.
Nhìn Quan Di Tình có chút hơi mặt giận, Xa Vân Hề thấy thật lo âu vấn đề xưng hô."Vậy ta gọi cô là Di Tình được không." Chỉ là cách gọi tên thôi mà, cô ấy sao lại quan tâm như thế.
Nhìn Xa Vân Hề giống bé ngoan thật nghe lời, Quan Di Tình thoả mãn nở nụ cười, tuy rằng cũng không