"Tiểu Tình Tình, cô quá lợi hại, cô là thần tượng của tôi rồi đó nha, ai mà cưới được cô người đó kiếp trước tích bao nhiêu là phúc." Xa Vân Hề vừa dựng thẳng ngón tay cái, vừa nói những lời sùng bái, sao mình tự dưng lại gọi cái xưng hô cơ chứ? Toàn bộ không khí phòng ăn bây giờ trở nên dị thường ám muội.
Quan Di Tình nghe được Xa Vân Hề gọi mình như thế, trong lòng vui sướng không thôi, người này hiện tại tỏa ra hương khí ám muội, sợ nàng chính mình cũng không biết. Cô thật thích nàng như bây giờ, đơn giản, lại đơn thuần.
"Nếu không thì cô cưới tôi có được không?" Quan Di Tình bày ra một cái khuôn mặt tươi cười, nháy mắt một cái nhìn Xa Vân Hề, tựa hồ như đang phóng điện.
Nhìn Quan Di Tình đôi mắt linh động, lại còn nháy mắt với nàng, Xa Vân Hề cảm thấy người này cũng cực dễ thương. Bất quá rất nhanh phục hồi tinh thần lại, ngây ngô nói rằng: "Di Tình, cô làm món ăn quá ngon, ngày hôm nay tôi muốn ăn nhiều một chút. Mấy năm qua tôi mới được ăn một bữa ngon như vậy." Nói xong cũng không nhìn Quan Di Tình nữa, nàng sợ mình một phút kích động sẽ hướng người này làm ra chuyện gì. Đối với một kẻ tham ăn, cái mà Quan Di Tình phải nắm bắt chính là dạ dày, tiếp đó sẽ làm cái gì. Cô còn chưa có nghĩ đến a.
"Ân, nếu ngon thì ăn nhiều một chút. Cô đó, ăn từ từ, ăn quá nhanh buổi tối sẽ tiêu hóa không được." Nhìn Xa Vân Hề ăn như hùm như sói, Quan Di Tình thật sự lo lắng, cái bụng của Xa Vân Hề mới vừa rồi còn như vậy, buổi tối sẽ lại tiêu chảy thì sao.
"Ân ân, Cô làm quá ngon, buổi trưa ăn cách một khoảng rồi, hiện tại bụng đói kêu ùng ục. Ngày hôm nay tôi muốn ăn nhiều một chút, ha ha." Nàng nhét thức ăn đầy một miệng, nói chuyện đều sắp không nói được.
Nhìn Xa Vân Hề ăn rất ngon miệng, Quan Di Tình tràn ngập niềm vui, ít nhất trước tiên nắm lấy bao tử người này, sau đó suy nghĩ vấn đề dụ dỗ người này về nhà.
"Đúng rồi, cô tại sao nấu ăn ngon như vậy?" Trang trí tuyệt mỹ, còn ăn ngon, quá mê người.
"Tôi trước đây có nghiên cứu chút nguyên liệu, tôi thích nhất là nấu ăn." Trước đây vì muốn bản thân ăn ngon nên mới tìm tòi nấu ăn, hiện tại vì mục tiêu bắt cóc người này về nhà mà cố gắng nấu ăn thật ngon, Quan Di Tình ở trong lòng cho rằng đây là ý tưởng hay, lợi dụng mỹ thực câu dẫn Xa Vân Hề. Người này đối với mỹ thực có sức mê hoặc thật lớn, tỉ lệ dụ dỗ nàng về nhà cực cao nha.
"Cô thích nấu ăn sao? Oa, cô thật vĩ đại, tôi thì chán ghét làm cơm. Ở nhà của tôi, ngoại trừ mẹ tôi và mấy chị dâu của tôi trù nghệ tạm được, chị dâu của tôi thì có chút tốt hơn." Tuy rằng mẹ mình có lúc rất lợi hại, bất quá trù nghệ cũng khá, so ra là tốt hơn hai đứa con gái. Hai đứa con gái trong nhà, một đứa thì ngu si chuyện bếp núc, một đứa thì nấu ăn người khác nuốt không trôi, chỉ có Xa mụ mụ là coi như tạm được.
"Nếu như vậy, chúng ta cùng nhau đi, cô thường thường tới chỗ của tôi ăn cơm, mỗi sáng tôi sẽ nấu món thật ngon cho cô ăn, vậy cả hai cùng vui vẻ." Quan Di Tình bắt đầu triển khai thế tiến công, hi vọng người này có thể nhanh lên một chút mắc câu.
Nghe Quan Di Tình nói xong, tuy rằng lời mời thực có sức quyến rũ, dù gì mình hay ngủ nướng lại không thích nấu ăn, quả thực rất tốt nha. Nhưng mà người này có ý đồ với mình, mình không thể như thế thỏa hiệp, mà mình cũng không muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy, quá là khó nghĩ đi, tại sao cá cùng gấu không thể có được trọn vẹn cả hai a.
Xa Vân Hề suy tư nghĩ biện pháp giải quyết việc này, nếu như đáp ứng thì mình cũng không thể ăn uống chùa, không biết tổng giám đốc phu nhân lại đưa ra điều kiện gì, chẳng lẽ tự mình bán mình, không thể đâu nha, còn nếu dời đến ở cùng với cô ấy biết đâu cô ấy sẽ chà đạp mình thì sao. Xa Vân Hề một hồi thở dài, một hồi cau mày, lông mày đều sắp nhăn lại thành bánh quai chèo.
Nhìn Xa Vân Hề không nói lời nào, ở nơi đó quắn quéo muốn chết, Quan Di Tình biết người này hiện tại đang do dự. Bất quá mình ra sức dẫn dắt thêm chút đã, hẳn là nàng sẽ chậm rãi mắc câu.
"Nếu như cô cảm thấy không tiện, có thể mỗi ngày tới chỗ của tôi cùng tôi làm chút việc nhà, coi như tiền cơm? Như vậy cô không cần chút ý đến chuyện tiền nông." Quan Di Tình biết Xa Vân Hề không tiện, nàng lại lo lắng mình sẽ đối với nàng đưa ra yêu cầu quá đáng, nàng nghĩ gì đều hiện rõ trên khuôn mặt, lại đơn thuần như tờ giấy trắng, người như vậy bây giờ rất hiếm.
"Có thật không?" Xa Vân Hề thấy Quan Di Tình nói ra yêu cầu không đến nỗi quá đáng, để cho mình làm chút việc nhà, như vậy không chỉ có thể ăn được mỹ vị, mà còn có thể tiết kiệm ra một phần sinh hoạt phí, thiệt là nhất cữ lưỡng tiện, thiệt là hoàn mỹ nha.
"Ân, cô chỉ cần buổi tối lại đây quét dọn một chút là được, nhà tôi cũng không có gì dơ bẩn, quét tước rất dễ dàng." Quan Di Tình lơ đãng nói ý nghĩ của mình, ban ngày không làm mà phải làm ban đêm, này không phải là đang dẫn dắt người ta phạm tội sao? Nhưng Xa tiểu ngốc kia làm sao hiểu được hàm ý trong đó cơ chứ, mình lại không thể nói hoạch tẹt ra.
"Được, tôi chiều tối đến quét tước vệ sinh." Xa Vân Hề đáp ứng rất sảng khoái, tưởng như bản thân vừa trúng mấy triệu tiền thưởng.
Nhìn Xa Vân Hề cao hứng, Quan Di Tình trong lòng cũng hân hoan, cô không nghĩ tới tên tiểu tử này dễ dàng như vậy liền mắc câu. Vốn sợ mình sẽ tiêu tốn chút thời gian, lần này ngược lại tốt rồi, người này nhanh như vậy đáp ứng, hơn nữa rất cao hứng. Ngẫm lại sau đó mỗi ngày đều có thể cùng tiểu nha đầu này gặp mặt, thật là hạnh phúc làm sao, như vậy ngày mình bắt nàng về làm tù binh không còn xa nữa.
Hiện tại hai người đều hài lòng ăn cơm, nhưng trong lòng mục đích không giống nhau. Một người sắp bị bắt còn không biết, một người khác đang rình chờ con thỏ nhỏ đưa tới cửa.
Cơm nước xong, Xa Vân Hề chủ động đi rửa chén, lần đầu tiên tới ăn cơm, cũng phải biết điều một chút không phải sao. Nhưng mà cơm nước xong, sau đó thì làm gì a.
Từ trong phòng bếp đi ra, Xa Vân Hề nhìn Quan Di Tình ngồi trên salong xem tivi, nàng hiện tại đặc biệt lúng túng không biết nên đi hay nên ở lại. Bất quá không có khả năng ở lại, mình không có tính đến khả năng đó. Hiện tại cũng đã tám giờ, cũng nên về, nếu không người này sẽ không cho mình về.
Mình