“Tiểu thư, chuyện này người cũng không cần lo lắng. Tiểu thư không biết sao? Trong phủ này, Vương gia đối tốt với người nào thì không ai dám đắc tội. . . . . .”
Vương gia chính là ông trời trong phủ, nắm mọi việc trong phủ, mọi người đều biết chuyện này a.
“Nhưng hắn rất tốt với ta sao? Vẫn luôn không tốt. . . . . . Đan nhi, ta nói cho em biết là hắn cố ý, hắn cố ý . . . . . .”
Là cố ý đối xử với nàng như vậy, là cố ý làm cho các nàng ta căm thù mình!
Đúng rồi, hắn cũng không đề cập đến chuyện đứa nhỏ, chẳng lẽ hắn làm như vậy là vì. . . . . .
Sẽ không, không phải là như vậy!
Hắn buông tha mình để cho những nữ nhân kia đối phó với Bảo Bảo của nàng sao?
Lộ Nhi vào nhà ngồi xuống, thở dài một hơi, bên trong phòng ngủ liền vang lên giọng nói không vui oán trách:
“Thấy bổn vương làm cho nàng mất hứng như vậy sao?”
Ai vậy?
Ai lại ở trong phòng ngủ của nàng?
Tại sao lại là hắn? Không phải hắn đang phụng bồi oanh oanh yến yến của hắn sao?
Hắn đang ở đại sảnh a, làm sao bỗng nhiên đi