Hơn nữa lúc ấy, mái ngói rơi xuống đất, mà nàng lại rơi trên giường, cách thức rơi như vậy, thật sự là quá chênh lệch, cũng thực quỷ dị.
Mà võ công của hắn cũng không thấp, cho dù là ở thời điểm kích tình, hắn cũng rất ít trầm luân, không thể nào hoàn toàn không cảm giác được. . . . . .
“Vương gia, còn có y phục của ta, không phải là chàng cầm sao? Ở đây y phục như thế sao? Cũng không giống chứ? Vương gia, đó là y phục của ta ở bên kia, ta không phải là người nơi này, ta là từ rất nhiều nhiều năm sau tới đây. Ta không biết ta tại sao lại đến thế giới này, nhưng. . . . . .
Nhưng lúc ấy, ở bên kia ta đi xem bói, người đó nói ta không thuộc về bên kia, phải quay về bên cạnh cha của đứa nhỏ. . . . . . Không nghĩ tới thật sự thấy được chàng, nhưng lại xảy ra chuyện không may. . . . . .
Vương gia, tin tưởng ta, tin tưởng ta được không? Đến khi hài tử ra đời, cũng không còn mấy tháng nữa. Chờ khi hài tử được sinh ra, nếu như hài tử giống như chàng, chẳng phải có thể chứng minh hết thảy sao?”
Khẩn trương bắt được y phục của hắn, không phải là nàng muốn khuất