Lại không thể. . . . . .
Đúng vậy, không thể không kiêng dè hoàn cảnh chung quanh, không thể không suy tính tất cả mọi việc xung quanh!
Dù sao việc đầu tiên phải làm, chính là sống sót ——
Chỉ có sống, mới có thể nói đến chuyện khác!
Hiên Vương trầm tư, đúng, nàng nói không sai, ánh mắt của nàng, rất nóng lòng cũng rất chân thành!
Nên tin tưởng nàng ư? Hắn thật sự nên tin tưởng nàng sao?
Nghĩ đến tất cả lời nói của nàng, nghĩ đến mấy tháng sau có thể thấy một đứa trẻ giống như mình, tâm hắn cứng đờ, thế nhưng không khỏi mềm yếu một chút!
Phải tin tưởng nàng, thật sự rất khó!
Dù sao chuyện nàng nói quá mức khác thường!
“Bổn vương mệt mỏi, chúng ta ngủ một chút đi!
Không có nhắc lại chuyện hài tử, Lộ Nhi cũng an tâm một chút. Nghe được những lời này của hắn, nàng liền hiểu ——
Hắn tạm thời sẽ không có ý định xóa bỏ đứa bé này!
Nhưng chỉ là tạm thời, vậy sau này thì sao?
Về sau sẽ như thế nào? Ai có thể biết?
Tuy nhiên có thể tạm thời bảo vệ hài tử, cũng là chuyện tốt!
Tâm, buông