Hiên Vương chợt nhớ tới, lúc ấy trước khi hôn mê Lộ Nhi có nói như vậy, nàng nói bậc thang có vấn đề, nhưng lúc ấy. . . . . .
Lúc ấy tâm tư của hắn vẫn luôn đặt trên người Lộ Nhi. Nàng và hài tử chưa tỉnh lại, hắn làm sao có thể có tâm tư trông nom chuyện khác?
Bọn họ một là hài tử của hắn, một là hắn. . . . . .
Bọn họ gặp nguy hiểm, hắn làm sao có thể có tâm tư đi trông nom chuyện khác?
“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng, ta sẽ cho người đi điều tra. Đúng rồi, nàng có thể có chuyện gì gạt ta?”
Trong mắt lóe lên một tia chăm chú, hắn nghĩ tới Cô Ưng, nghĩ tới thái độ Cô Ưng đối với Lộ Nhi.
Cô Ưng, mặc dù đối với hắn không phải là rất hiểu rõ, nhưng hắn là một người kiêu ngạo cỡ nào, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói hắn qua lại với nữ tử nào.
Nhưng hắn đối với Lộ Nhi. . . . . . Hiên Vương lúc ấy cũng cảm giác được Cô Ưng lo lắng, cho nên hắn phỏng đoán, quan hệ của bọn họ chắc cũng là không đơn giản.
“Haiz, Vương gia, chuyện ta gạt chàng, rất nhiều. Chàng có muốn nghe một chút?”
Bất nhã ngáp một