Vấn đề đơn giản như vậy, Vương gia sẽ không hiểu sao? Thật đúng là đủ. . . . . .
“Cái đó, Vương gia, thật ra thì chàng cũng biết, tính tình ta luôn nóng vội, tựa như ngày đó, nếu như không phải là chàng trở lại đúng lúc, ta có thể đã. . . . . .”
Ánh mắt tối sầm lại, Lộ Nhi bất an nhìn Hiên Vương. Hai mắt của hắn sắc bén nhìn Lộ Nhi, nhìn tay nhỏ bé còn ngâm ở trong nước cũng không động đậy nữa, hắn thở dài nói:
“Trong nước lạnh, không nên chơi. . . . . .”
Nàng còn không chịu thẳng thắn với mình sao? Chuyện kia hắn cũng biết rồi, chung quanh đây cũng bố trí rất nhiều {ám vệ}, hắn không muốn nàng xảy ra chuyện gì nữa!
Nhưng nàng không nói thật với hắn, thật không biết, Lộ Nhi đang lo lắng cái gì.
“A?”
Lộ Nhi có chút không hiểu, hắn không đáp ứng, cũng không cự tuyệt, nhưng lại nói một câu, hoàn toàn lạc đề.
“Vương gia. . . . . .”
Tâm trạng bị kiềm chế, bốn mắt nhìn nhau, Lộ Nhi cả kinh, bàn tay lạnh như băng đã được vớt ra, được nằm trong bàn tay ấm áp của hắn.
“Lộ Nhi,