Hài tử, là xương thịt hắn, có lẽ sẽ rất tôn quý!
Có lẽ nàng cũng sẽ được mẫu bằng tử quý (mẹ vinh nhờ con), Vương gia sẽ cho nàng một thân phận.
Nhưng nàng có thể trở thành thê tử của hắn sao?
Tối đa cũng coi như là sườn phi?
Trở thành sườn phi của Hiên Vương, trong mắt rất nhiều người ở cổ đại cũng coi là rất tôn quý, rất sung sướng.
Nhưng nàng, Bạch Lộ Nhi, có thể nhìn hắn tiếp tục lấy vợ, thậm chí cùng nữ nhân khác ân ân ái ái sao?
Nàng là một người hiện đại, làm sao có thể làm được những thứ này chứ?
Nàng không làm được, thật không làm được!
Thay vì cùng nữ nhân khác thờ một chồng, nàng tình nguyện ngay lúc này rời đi, tự mình ra ngoài sống tự do tự tại.
“Phu nhân. . . . . . Phu nhân. . . . . . Tay của người. . . . . .”
Bên tai truyền đến tiếng kêu của Tiểu Tuệ, phục hồi lại tinh thần, nàng mới nhìn đến ngón giữa, chẳng biết lúc nào lại đụng phải đầu kim, giọt máu đỏ chói mắt rỉ ra. . . . . .
Nhưng nàng lại không cảm