Không phải là bà ấy không tin tưởng đứa bé này là của Hiên Vương sao?
Không phải là bà ấy cũng đang hoài nghi lai lịch của đứa bé sao?
Nhưng vì sao lại đem vật trân quý như thế tặng cho nàng chứ?
Trong cung này tâm tư của con người quả nhiên là khó có thể hiểu!
“Lộ Nhi, ta nói rồi, về sau sẽ không tức giận với nàng nữa, nàng cũng không nên giấu giếm ta chuyện gì !”
Nhìn cái vòng tay đó, Hiên Vương đột nhiên cảm giác được có chút bất an, nhưng cụ thể là tại sao lại bất an, hắn cũng không biết.
“Vương gia, ta thật sự không sao! Hoàng thượng gọi chàng có chuyện gì sao? Làm sao lại đột nhiên gọi chàng vào lúc này. . . . . .”
Lộ Nhi rút mấy lần, nhưng làm thế nào cũng không rút tay ra được, trong thanh âm mang theo chút bất an, nàng thấp giọng hỏi.
“Lộ Nhi, nàng. . . . . .”
Lộ Nhi, hình như là cho tới bây giờ nàng chưa từng hỏi mình những chuyện này, nhưng hiện tại thật sự có chút không bình thường.
“Thật xin lỗi, Vương gia, là Lộ Nhi lắm mồm.