“Nương nương, không phải là người cũng đang lo lắng cho bọn họ sao? Văn Văn nguyện ý thay nương nương đi xem thử một chút. Thật ra khi ở trong cung, trong lúc rãnh rỗi, Văn Văn cũng xem qua sách về trận pháp, nói không chừng có thể giúp một tay . . . . . .”
Nàng nhất định phải đi, đi thương lượng với Mị, ca ca giao nhiệm vụ quan trọng như vậy ình, nàng tuyệt đối không thể để ấy người bọn họ gặp chuyện không may !
“Nương nương, Văn Văn cũng rất lo lắng cho Vương gia, hơn nữa, nữ tử kia cũng là bởi vì Văn Văn mới. . . . . .”
Vành mắt Văn Văn đỏ lên, Hoàng thái hậu biết nàng chắc hẳn là nghe được người ta nói gì trong cung.
Nhưng làm sao có thể oán nàng chứ? Là do bà an bài, không có liên quan gì đến công chúa vừa mới đến.
“Văn Văn, chuyện này không liên quan đến nàng, là lỗi của ai gia. . . . . .”
Ánh mắt Hoàng thái hậu buồn bã, nếu Lộ Nhi có chuyện gì, bà sẽ không tha thứ cho chính mình.
“Nương nương, Văn Văn muốn tới xem thử, nhiều