Lộ Nhi muốn vươn tay, nhưng quá lạnh rồi, một cử động nhỏ nàng cũng không muốn!
“Trách nàng! Lộ Nhi, tại sao không nói cho ta. . . . . .”
Đi cũng không xa lắm, Hiên Vương dựa vào một gốc cây ngồi xuống, trong thanh âm, mang theo chút mệt mỏi!
Hiện tại, hắn cũng cảm thấy lạnh, hắn ôm Lộ Nhi thật chặt, thậm chí hắn cũng không biết, rốt cuộc là người nào đang sưởi ấm người nào?
Là Lộ Nhi đang sưởi ấm hắn? Hay là hắn đang sưởi ấm Lộ Nhi?
Lộ Nhi cũng ôm chặt Hiên Vương, nàng cũng rất lạnh, hiện tại cho dù nằm trong ngực hắn, nàng vẫn cảm thấy rất lạnh!
“Thật ra thì, Hiên, ta nói thật với chàng, chàng không nên tức giận.”
Lộ Nhi thở dài, trong thanh âm cũng mang theo chút run rẩy, nàng tiếp tục nói:
“Nếu như không phải là ta biết có người đuổi giết, thậm chí ta hi vọng, rời Vương Phủ, rời xa chàng. . . . . . Ta nói rồi, ta không thuộc về thế giới này, ta đến từ rất nhiều rất nhiều năm về sau. Ở thế giới của chúng ta, nữ nhân cũng có thể kiếm tiền, cũng có thể tự nuôi sống mình!