Nhận lấy trà thơm Tiểu Mê đưa tới, công chúa ý bảo Hương Linh cũng nếm thử một chút, đôi mi thanh tú của nàng hơi nhếch lên, trong ánh mắt mang theo một tia khó hiểu.
“Dạ, muội muội tên là Hương Linh!”
Muội muội?
Trong lòng công chúa cả kinh, không nghĩ tới Hương Linh này lại là một người khôn khéo như vậy. Các nàng cũng chỉ là lần đầu tiên gặp mặt?
Vậy mà nàng ta lại tự xưng là muội muội!
“Muội muội? Ta lại không đảm đương nổi!”
Môi đỏ mọng hơi cong lên, công chúa tao nhã thổi lá trà đang nhẹ xoay trong chén, nhìn bọn nó xoay vòng chơi đùa trong nước.
Giống như con người khi còn sống, bình thường đến mức vô vị, có nổi có chìm mới đặc sắc!
“Công chúa ở lại Hiên Vương phủ, đây là Hoàng thượng và Hoàng thái hậu ngầm cho phép, Hương Linh mặc dù ngốc nghếch, nhưng là hiểu ý của họ. Công chúa, nữ chủ nhân của Vương phủ, trừ công chúa ra còn có thể là ai đây?”
Hai mắt mỉm cười, Hương Linh lấy lòng nhìn công chúa.
“Ha ha, miệng của cô ngược lại ngọt vô cùng. Nhưng chủ nhân này, hiện tại mà nói,