Nữ nhân này lấy lòng mình như vậy, có lẽ từ trong miệng của nàng ta có thể hỏi ra một chút gì.
Công chúa chợt nghĩ, dù sao hiện tại các nàng coi như là tình địch, hỏi thăm chuyện Lộ Nhi sẽ không có người hoài nghi gì.
“Công chúa có điều không biết, thật ra thì. . . . . .”
Hương Linh nhìn chung quanh một lần, ý bảo nha đầu tới cùng mình lui ra, công chúa cũng vẫy tay bảo nha đầu trong phòng ra ngoài, Hương Linh mới thấp giọng nói:
“Nàng là một người không có quá khứ. . . . . .”
Không có quá khứ?
Lộ Nhi là nữ nhân của hoàng huynh, hơn nữa tương đối được sủng ái, thân phận của nàng ta đương nhiên cũng được giữ kín, bọn họ ở bên này không tra được cũng là điều tất nhiên.
Nhưng trong lòng công chúa nghĩ như vậy, trên mặt vẫn làm ra vẻ như kinh ngạc:
“Không có quá khứ, làm sao có thể?”
Trên đời này người không có quá khứ đều là tử sĩ.
“Công chúa, muội nói thật, Hoàng thượng và Vương gia điều tra rất nhiều lần, nhưng vẫn không tra được lai lịch của cô ta. Hơn nữa, công chúa, người có biết cô ta đến