Ban đêm, Tiểu Mê trở về phủ, gương mặt mang vẻ u buồn khó nén.
“Tiểu Mê? Sao vậy, nàng ta có chuyện gì sao?”
Tâm đột nhiên cảm thấy thấp thỏm, mang theo hốt hoảng chưa bao giờ có, nàng rất lo lắng, nữ nhân kia sẽ xảy ra chuyện gì đó.
“Công chúa, Mị công tử chưa từng gặp nương nương. . . . . .”
Chưa từng gặp?
Người cướp nàng ta đi không phải là Mị, vậy. . . . . .
Trong nháy mắt dường như tất cả khí lực trên người đều đã biến mất, thân thể công chúa đột nhiên lảo đảo, lẩm bẩm nói:
“Không. . . . . . Không. . . . . . Làm sao có thể. . . . . .”
Đúng vậy, nàng tưởng rằng nhất định là Mị, làm sao lại không phải là hắn? Vậy Lộ Châu, cô lại đến nơi nào?
“Nô tỳ cũng cùng Mị công tử tìm thật lâu, nhưng vẫn không tìm được nương nương. . . . . . Trong kinh thành, cũng có rất nhiều người của công tử đang tìm, nhưng vẫn không có tin tức của nương nương . . . . . .”
Lộ Nhi mất tích!
Công chúa từ