Đi theo hắn, cho dù là lưu lạc giang hồ, Lộ Nhi biết sẽ không bị đói bụng.
“Lộ Nhi, đây chỉ là kỹ năng kiếm sống căn bản mà thôi. Hiện tại trời tối rồi, ngày mai tôi đưa cô trở về. Về sau không nên ra ngoài, Thập Lục Sát còn chưa bị bắt, cô ra ngoài sẽ không an toàn!”
Thập Lục Sát, làm sao Cô Ưng lại biết?
Nhưng Cô Ưng là sát thủ, trên đời này, chuyện hắn không biết cũng không có nhiều đi?
“Ừ, tôi biết, cám ơn anh, Cô Ưng. . . . . .”
Nghĩ đến Thập Lục Sát, đến bây giờ Lộ Nhi cũng không nhịn được run rẩy, mổ bụng lấy con giết người, bọn chúng thật sự rất tàn nhẫn.
Không thể rơi vào tay của bọn chúng, Lộ Nhi hiểu rõ.
“Biết là tốt rồi, sau khi trở về nhớ giữ gìn thân thể cho tốt, ngàn vạn lần không nên gây ra chuyện gì, biết chưa?”
Thấy sợ hãi trong mắt Lộ Nhi, Cô Ưng thầm hạ quyết tâm, nhất định sẽ không bỏ qua Thập Lục Sát.
“Tôi biết, tôi sẽ không ra ngoài. . . . . .”
Lần trước là Hoàng thái hậu muốn đưa nàng