Khánh Vương thất thần, đáng giận chính là đệ ấy luôn luôn vui đùa thế nhưng cũng vì nữ tử này thất thần!
Nhưng nàng bây giờ không còn là một cô nương mà là một nữ nhân mang thai, nàng đáng giá không?
Ánh mắt tối sầm lại, Hiên Vương lại cảm thấy mình quá mức đa tâm, chỉ là một nữ nhân phản bội mình mà thôi, một nữ nhân mang thai, làm sao sẽ để cho Khánh Vương chú ý đây?
Hắn chú ý tới nàng, đó là bởi vì từ ba năm trước đây nàng đã ở sâu trong tim của hắn, nhưng Khánh Vương không giống vậy, hôm nay đệ ấy cũng chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy nàng mà thôi!
Bởi vì Khánh Vương ở chỗ này, các nữ nhân kia cũng đàng hoàng rất nhiều. Hiên Vương cùng Khánh Vương ngồi ở chính vị, các nữ tử còn lại giống như là đều có chỗ của riêng mình, không có ai tranh đoạt.
Tất cả bọn họ đều đã yên vị, Lộ Nhi mới phát hiện, trừ bên phải Hiên Vương có một chỗ trống ra, các chỗ còn lại cũng ngồi đầy mỹ nữ.
Haiz, quên đi, nàng chịu ủy khuất mình một chút vậy!
Lộ Nhi thầm than, không cam lòng đi đến bên người Hiên Vương ngồi. Sau đó từng nha đầu xinh đẹp lễ phép mặc y phục giống nhau như đúc đều đưa lên các món