Dừng, người nào vậy! Nhìn có chút hả hê cũng không cần phải hả hê như vậy chứ!
Hừ, về sau tốt nhất là hắn không nên có chuyện gì cầu xin nàng, nếu không nàng nhất định sẽ trả thù hắn thật tốt.
Trong phòng ăn, đã sớm là một phòng oanh oanh yến yến.
Y phục như muôn hoa rực rỡ khoe sắc làm nổi bật hoàn phì yến gầy** mỹ nữ, đồ trang sức đeo tay các loại ở bên trong phòng phát quang chói mắt, các loại mùi thơm xông vào mũi, hỗn tạp ở chung một chỗ, kích thích lỗ mũi người ta——
**Dương Ngọc Hoàn (Dương Quý phi), Triệu Phi Yến là một mỹ nhân gầy, ý nói là loại hình nào cũng có.
Muốn hắt xì!
“Vương gia, Vương gia tới. . . . . .”
Thấy Hiên Vương, cũng không biết là người nào kêu một tiếng, nữ tử bên trong phòng liền đứng dậy, có mấy người được sủng ái còn tiến tới bên Hiên Vương, gương mặt chờ đợi nhìn hắn. . . . . .
Đây chính là phòng ăn Vương Phủ sao? Thế nào cảm giác giống như kỹ viện cổ đại thấy trên ti vi?
Hiên Vương là khách quý, những nữ nhân trang phục thật xinh đẹp này là chờ khách quý chọn người!
Lộ Nhi muốn bật cười, nhưng lại không muốn nhìn thấy mặt lạnh của Hiên Vương, không thể làm gì khác hơn là cố gắng cúi đầu, bả vai run run, nhịn cười cực kỳ khó chịu!
“Khụ khụ. . .