“Tìm Thập Lục Sát cho bổn vương, để cho bọn họ nhanh tới đây!”
Ngón tay thon dài khẽ động, mật thư thành mảnh vụn rơi xuống bàn, trừ Hướng Quân, không có ai biết nội dung của chúng.
“Nô tài tuân lệnh!”
Người nọ run lẩy bẩy dập đầu, Hướng Quân khoát khoát tay, ngón tay thon dài, xinh đẹp giống như mỹ nữ nhảy múa.
“Điện hạ, nương nương không có chuyện gì sao?”
Thiếp thân công công bất an tiến lên, trong thanh âm mang theo chút sợ hãi.
“Tạm thời không có gì đáng ngại!”
Hắn chống tay, hiện tại hắn thật sự muốn qua đó, nhưng thân thể phụ hoàng ngày càng suy yếu.
Hắn không thể rời đi lúc này, bởi vì. . . . . .
“Điện hạ, Thập Lục Sát làm sao? Nghe nói trước đây không lâu, người của Cô Ưng cũng đang đuổi giết bọn chúng. . . . . .”
Cô Ưng?
Hướng Quân nhăn đôi mày kiếm, ánh mắt đột nhiên thâm trầm——
Cô Ưng cùng bọn chúng có cừu oán sao? Làm sao hắn ta lại làm như vậy?
Đúng rồi, trong tay Cô Ưng không phải là có Huyết Ngọc Hoàn sao? Nếu như có thể lấy được một viên cho phụ