Nhưng nhớ thương hơn, cũng chỉ là nàng!
Là bởi vì tự trách sao? Nếu như không phải vì hắn, nàng sẽ không ra phủ, sẽ không lưu lạc bên ngoài.
“Ca ca, muội động tâm, muội thích hắn, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?”
Đem nước mắt lau trên người của hắn, lần đầu tiên nàng buông thả mình như vậy ! Mới vừa nhìn vẻ mặt của Hướng Quân, nàng rất sợ!
Nàng đã nói cho Hướng Quân rồi, nhưng hắn cũng không tức giận giống như nàng dự đoán!
Nàng lo lắng, lo lắng Hướng Quân sẽ mềm lòng, sẽ bỏ qua cho Lộ Nhi!
“Yên tâm, ca sẽ cho làm chủ uội!”
Thản nhiên đẩy công chúa ra, hắn biết ủy khuất của nàng, cho nên hắn tha thứ lần càn rỡ này của nàng!
“Ca ca, nhưng là, hắn không thích Văn Văn, hắn thích Lộ Châu, là Lộ Châu! Bọn họ thậm chí, thậm chí. . . . . .”
Câu sau nàng không nói ra, chỉ là ủy khuất cắn môi, nàng biết nên làm như thế nào mới có thể khơi mào lửa giận của Hướng Quân.
“Bọn họ sẽ không có kết quả! Nữ nhân của Hướng Quân ta, cho dù là ta không muốn, ta vứt bỏ