“Khánh, không được có ý gì với nàng!”
Quay đầu lại, Hiên Vương cảnh cáo nhìn đệ đệ luôn luôn ngang ngạnh, nghiêm nghị nói.
Không được có ý gì với nàng?
Khánh Vương khiêu mi, có ý tứ, rất có ý tứ, đây chính là lần đầu tiên Hiên Vương vì một nữ nhân mà cảnh cáo hắn!
Cái gì mới gọi là nghĩ biện pháp?
Trò chuyện tâm sự cũng không tính chứ? Bây giờ huynh ấy muốn đi tìm nàng ấy sao?
Hắn cũng rất muốn đi xem thử một chút a. Nhưng theo lời Hiên Vương nói hình như huynh ấy cũng không hoan nghênh mình đến.
Vậy huynh ấy không chào đón mình, mình có thể tự đi tới được không?
Chắc là có thể chứ? Vỗ đầu một cái, mình thật là thông minh, len lén đi xem một chút đảm bảo là huynh ấy không biết.
————
“Tiểu thư, người đi chậm một chút, chậm một chút a. . . . . .”
Nhìn Lộ Nhi đi thật nhanh, Tuệ Nhi không nhịn được nhìn thử eo của Lộ Nhi rồi lại nhìn eo của mình——
Là rất lớn, nàng cũng biết cái bụng đó không phải là giả, nhưng đi như thế nào mà nhanh như vậy chứ?
Một nha đầu như nàng so ra thì còn kém xa, thân thể chủ tử cũng quá linh hoạt?
“Ừ. . . . .