Hắn là Vương gia tôn quý, muốn nữ nhân dạng gì mà chẳng có? Nhưng hắn vẫn nhằm vào mình, cùng mình đối nghịch.
“Việc này. . . . . .”
Vấn đề này hỏi thật hay, nếu như nàng không phải là nàng, hắn cũng không cần phải liếc nhìn dù chỉ một chút.
“Là nàng phá vỡ giấc mộng của ta, một giấc mộng rất đẹp. Lộ Nhi vốn là thuần khiết nhất thế gian, nhưng nàng tại sao phải làm Lộ Nhi hổ thẹn? Lộ Nhi là tiên nữ của ta, nhưng nàng lại. . . . . .”
Tiên nữ, hắn còn nói đến tiên nữ!
Nghĩ đến những lời hắn đã từng nói trong đêm đó, gương mặt Lộ Nhi vốn nhợt nhạt giờ đây lại nhiễm một tầng hồng nhàn nhạt:
“Ta. . . . Ta lặp lại lần nữa, đây thật sự là con của ngươi, vẫn là tại đêm đó. . . .”
Nhìn sắc mặt hắn thay đổi, trước khi hắn phát tác, Lộ Nhi thở dài, lời nói còn lại đều nuốt vào trong bụng ——
Hắn cũng chỉ là cổ nhân, nàng nên hiểu rõ hắn sẽ không tin tưởng mình.
Thật ra thì nếu ở hiện đại trừ việc xét nghiệm ra nàng cũng sẽ không tin tưởng!
Bất đắc dĩ xoay người, nàng