Khánh Vương hạ thủ thật đúng là hung ác! Hoàng thượng muốn tiến lên giúp một tay, Khánh Vương vội vàng cười nói:
“Hoàng huynh, vẫn là truyền thái y sang đây xem đi!”
Truyền thái y? Đến lúc này, ít nhất cũng phải gần một canh giờ, Hoàng thượng hiểu rõ, biết Khánh Vương là đang xả giận, hắn cũng không vạch trần:
“Tiểu Linh Tử, còn không mau đi truyền thái y?”
Trật khớp này, thật ra thì chỉ cần người có chút võ công có thể chữa, nhưng lúc này, Hoàng thượng cùng Khánh Vương, đều không để ý?
Linh công công cũng rất cơ trí, làm nô tài, chủ tử ra lệnh, làm theo là tốt, hắn cuống quít lĩnh mệnh chạy đi, nhưng trong lòng lại cảm giác công chúa có chút đáng thương!
Công chúa đáng thương, tay đau thấu tâm, Hoàng thượng tới, nàng cũng không dám kêu đau, chỉ có thể dùng sức cắn răng, nước mắt ủy khuất tràn đầy hốc mắt.
Thái y tới cũng không chậm, chưa tới một canh giờ đã đến, hắn kiểm tra qua loa một chút, cung kính nói:
“Công chúa, là trật khớp, phải chỉnh lại mới có thể như cũ, có thể có chút đau. . . . . .”
“A. . .