Cũng đúng, hắn cũng không phải là Hoàng thượng, hắn chỉ cần một đứa con trai, không cần một hoàng tử có thể thừa kế ngôi vị hoàng đế.
“Vậy vừa rồi nàng đang nhìn cái gì?”
Hiên Vương lúng túng cười một tiếng, hắn phát hiện, khi đối mặt với Lộ Nhi, hắn sẽ có chút ngu ngốc!
“Ta muốn hung hăng đánh con một trận! Tiểu tử này, vẫn luôn khiến cho ta bất an, lúc mang thai là vậy, hiện tại ra đời, vẫn là như vậy. . . . . .”
Kẽo kẹt kẽo kẹt khẽ nghiến răng, nhưng Oa Oa cũng là bảo bối của nàng, nàng có thể nào động đến một ngón tay của con?
Hiên Vương cũng biết điểm này, hắn không thèm để ý cười:
“Tốt, chừng nào nàng thích đánh, ta giúp nàng giữ chặt. . . . . .”
Mồ hôi nhỏ giọt, có cha nào như vậy ư? Lộ Nhi quay đầu, đây cũng không phải là lỗi của Oa oa, là vận mệnh trêu người, tốt hơn hết là nàng nên suy nghĩ cẩn thận, xem thử làm như thế nào để bảo vệ Oa Oa.
Cuộc sống khổ cực, luôn trôi qua rất nhanh,