Này. . . . . .
Lộ Nhi kinh ngạc nhìn, Hoàng thượng có ý gì, không phải là muốn tra tấn công chúa chứ ?
Nhưng, nàng ta là công chúa a!
“Công chúa, trẫm cho cô một cơ hội cuối cùng —— giải dược ở đâu?”
Hoàng thượng nhếch mày, hắn cũng không có nhiều kiên nhẫn như Lộ Nhi, công chúa gian ngoan, nàng ta sẽ không ăn mềm.
“Hừ, ta không có! Cho dù có, ta cũng không đưa cho ngài. Hoàng thượng, đừng quên, ta là công chúa của Đại Hướng quốc! Chẳng lẽ, ngài thật sự sẽ dụng hình đối với ta?”
“Ha ha, công chúa cứ tự tin như vậy sao?”
Hoàng thượng khoát tay chặn lại, hai nha đầu tới bắt lấy cánh tay công chúa, mấy người khác lấy hình cụ ra, mặt không biểu tình đi tới.
“Ngài. . . . . .Hoàng thượng, ngài cũng đừng quên, Đại Hàn quốc đối với các ngươi vẫn luôn nhìn như hổ đói rình mồi, nếu như hoàng huynh ta nói một câu, bọn họ cùng liên thủ, Đại Nguyệt các ngươi có thể sẽ mất nước, ngài cũng thành quân vương mất nước. . . . . .”
Công chúa nhướng mày, nàng cũng không tin Hoàng thượng thật sự dám đắc tội Đại Hướng quốc?
“Vậy sao ? Vậy cô