Lộ Nhi phiền não, Hiên Vương cũng không rõ ràng lắm, hài tử đã sinh, Hoàng thái hậu cũng rất thích con của bọn họ, nhưng vì cái gì lại lạnh nhạt với Lộ Nhi như vậy chứ?
“Vậy, nếu Hoàng thái hậu khăng khăng bảo vệ công chúa, chàng. . . . . .”
Lộ Nhi rung rẩy hỏi, ánh mắt Hiên Vương tối sầm lại, đúng vậy, nếu như Hoàng thái hậu kiên quyết bảo vệ công chúa, vậy hắn nên làm gì mới phải?
Theo lời Hoàng thái hậu, hay là là trực tiếp đưa công chúa rời đi?
Có chút khó xử, chỉ hy vọng Hoàng thái hậu không quá cố chấp.
“Lộ Nhi, yên tâm đi, mẫu hậu sẽ không vô lý như vậy!”
Nói thì như thế, kỳ thật trong lòng Hiên Vương vẫn lo lắng, bởi vì theo như cách làm của Hoàng thái hậu trước kia, rất có thể bà sẽ làm như vậy!
——————
Hoàng cung trang nghiêm, khiến cho người ta đứng ở cửa đã cảm thấy sợ hãi!
Dọc theo đường đi, vẻ mặt Từ thái y rất trầm trọng, ông nghĩ rằng có thể độc đã phát tác trước thời hạn, sợ rằng thật sự như vậy.
Cho tới nay, ông cũng biết,