Ô ô, Hiên, Hiên Vương, chàng đang ở đâu vậy ? Bây giờ chàng đang ở đâu? Chàng có biết, Lộ Nhi bị người ép buộc, bị người bắt cóc không.
Nàng không thể sợ hãi, không thể khóc, ai gây ra nàng còn không biết, nhưng điều duy nhất có thể khẳng định chính là, mục đích của người nọ chắc chắn là muốn ngăn cản hôn lễ của nàng cùng Hiên Vương!
Mẹ ơi, không phải là bọn họ chỉ kết hôn thôi sao? Sao lại cứ gặp phiền toái giữa đường chứ?
Chẳng lẽ còn phải trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn?
Quay đầu lại, Lộ Nhi nằm dài trên giường, chủ nhân còn chưa xuất hiện, hay là nàng cứ tiết kiệm chút sức lực mới phải.
Bên trong phòng có chút lạnh lẽo, Lộ Nhi vụng về chui vào trong chăn, mặc dù chăn không phải là rất dầy, nhưng rất ấm áp.
Hiện tại nàng nên làm gì? Trốn cũng không trốn được, đi cũng không đi được, dường như chỉ có thể. . . . . .
Ngủ!
Mặc dù có chút đói, nhưng nơi này không có thức ăn, đoán chừng bên ngoài cũng không có người nào, một chút thanh âm cũng