Đó là một loại cảm giác hình dung không được, chẳng qua biết chắc chắn là như vậy thì sự việc sẽ như vậy mà thôi.
“Ha ha, điều này cũng không sai!”
Hắn chợt ha ha nở nụ cười. Lúc cười, môi hơi mở ra, lộ ra hàm răng trắng nõn chỉnh tề lại làm cho người ta không cảm giác được sợ hãi.
“Đúng vậy. Ta đoán ngươi cũng sẽ không giết ta . . . . . .”
Lộ Nhi nhàn nhạt cười một tiếng, lúc này cảm giác bất an cũng biến mất, cũng trởi lại bình thường một chút.
Con người thật ra vốn là như vậy, lúc càng lo lắng thỉnh thoảng nói ra, ngược lại càng thêm trấn định.
Mới vừa rồi nàng thật sự là lo lắng muốn chết, nhưng thanh âm lại trấn định kỳ cục.
Có thể bình tĩnh cùng hắn nói chuyện như vậy, thậm chí chính nàng cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi!
Có điều tất cả trên sách viết cũng không phải là giả, ví dụ như mình, xuyên qua biết được không ít mỹ nam, coi như trải qua sinh tử thậm chí thiếu chút nữa chết đi.
Mà hôm nay, thậm chí