“Bối Bối ở trong cung, Bảo Bảo đi theo đệ, nó xin Lộ Nhi nửa ngày, Lộ Nhi đã đáp ứng rồi. . . . . .”
Hiên Vương hơi híp mắt, hắn không muốn nói với hai người lý do Bảo Bảo đi theo thật ra là vì chuyện trí nhớ kiếp trước.
Hiên Vương bất đắc dĩ buông tay, thật ra hắn cũng không nghĩ tới chuyện mang theo Bảo Bảo đi. Chỉ là Bảo Bảo kiên trì, Lộ Nhi lại không phản đối, hắn chỉ có thể số ít theo số nhiều!
“Cái gì? Bảo Bảo cũng đi, không thể! Ta không đồng ý!”
Hoàng thượng là người phản đối đầu tiên, Khánh Vương cũng nhăn mày, không hiểu hỏi:
“Bảo Bảo là Thái tử, tại sao có thể đến Đại Hàn được? Hiên, huynh cũng biết chuyến đi này mặc dù không phải là cửu tử nhất sinh nhưng cũng có chút nguy hiểm!”
Hiên Vương gật đầu một cái, nghĩ đến dáng vẻ trưởng thành, vẻ mặt đáng yêu của Bảo Bảo, khóe miệng lộ ra mỉm cười cưng chiều:
“Đứa nhỏ này tính tình rất kiên quyết, để cho nó đi theo cũng tốt, ta sẽ bảo vệ