Cố Ngôn, Tô Hoằng Ái Tân đi săn trở về đã gần đến giờ cơm trưa, nếu là bình thường ông chắc chắn sẽ muốn giữ người lại dùng thiện, nhưng thê tử hắn đang đợi ở nhà, ông không tiện giữ người.
Cố Ngôn đi theo ông vào trong, lấy trong ngực ra một tờ giấy được cuộn lại rất cẩn thận còn có một sợi dây đỏ buộc cố định lại, hắn đưa cho thái giám bên cạnh, thái giám đưa hai tay nhận lấy mới đem đến bên cạnh Tô Hoằng Ái Tân.
Tô Hoằng Ái Tân đưa tay nhận lấy:" Đây là cái gì? Ngươi muốn cho ta phẩm tranh?"
Cố Ngôn:" Là bản vẽ máy bơm nước, máy bơm nước có thể dùng để dẫn nước vào ruộng, hiện tại hạn hán, nước trong hồ tuy gần sắp cạn kiệt nhưng trời không mưa chúng ta cũng không thể làm việc khác, chỉ có thể tạm thời giải quyết vấn đề đi lấy nước giữa trời nắng nóng của người dân, mùa đông người dân cũng không cần đi xuống nước, có thể dùng máy bơm, bơm nước vào ruộng.
"
Tô Hoằng Ái Tân nghe lời này liền kích động, không nói lời nào mà đem sợi dây đỏ gỡ xuống, thái giám quơ tay liền có hai người thái giám nữa đi vào bên trong, nhận lấy tờ giấy từ trong tay Tô Hoằng Ái Tân mà mở ra, mỗi người cầm một bên để ông nhìn rõ hơn.
Tô Hoằng Ái Tân nhìn những chi tiết tỉ mỉ, đến cuối có một cái máy bơm nước bằng gỗ được vẽ hoàn thiện.
Tô Hoằng Ái Tân ngẩn đầu nhìn Cố Ngôn đứng trước mặt:" Đây chính là máy bơm nước?"
Cố Ngôn gật đầu:" Đây chính là máy bơm nước khi được chế tạo hoàn thiện.
"
Hắn không ở lại quá lâu, chưa đến nửa canh giờ đã rời đi, Tô Hoằng Ái Tân chỉ hận không thể giữ người lại nhưng đã đến giờ dùng thiện, Khắc Ninh còn đang đợi ông ở Trữ Tú Cung.
Cố Ngôn vừa về đến phủ, Tư An như đã đứng đợi từ trước, Tiểu Ngọc cũng vừa dọn thức ăn ra bên ngoài đình.
Tư An đợi Cố Ngôn vừa xuống xe ngựa liền nâng vạt y phục lên chạy tới, căn bản không nhớ lời lúc nãy Tiểu Ngọc đã nói.
Tư An:" Sao lại về muộn như vậy? Chàng đã đưa bản vẽ cho hoàng thượng hay chưa.
"
Cố Ngôn gật đầu, nắm lấy bàn tay đang nâng vạt y phục của Tư An, mới cúi người chỉnh lại vạt y phục cho cô:" Muốn nâng y phục, chúng ta vào phòng, ta liền cho nàng nâng, chân của nàng không thể để người khác nhìn thấy, bản vẽ ta đã đưa cho hoàng thượng, bởi vì còn có việc nên ngài ấy kêu ta trở về trước, ngày mai phỏng chừng chúng ta sẽ phải vào cung thêm một chuyến.
"
Tư An phồng má bất đắc dĩ mà để hắn chỉnh lại vạt y phục, chân phía dưới còn đá đá vạt y phục để nó đung đưa, lời nói của Cố Ngôn nghe thế nào cũng mờ ám, nên cô xem như không nghe thấy.
- Chúng ta vào cung? Chẳng phải hoàng thượng nên triệu kiến chàng thôi hay sao? Ta vào cung làm gì a.
Tư An đúng thật là có chút lười, buổi sáng không muốn dậy sớm muốn ngủ trễ một chút, nếu không phải chuyện bắt buộc, cô mới không muốn rời giường
Cố Ngôn không trả lời câu hỏi của Tư An mà nói sang chuyện khác:" Trời nắng nàng ra đứng bên ngoài quá cẩn thận bị bệnh.
"
Phủ của Cố Ngôn tuy nằm ngoài vùng ngoại ô nhưng vẫn có người qua lại, chẳng qua rất ít, nơi này đa số đều là người có địa vị trong kinh thành, nếu không phải thương nhân thì chính là phú hộ, Hinh Nhi ở trong xe ngựa gần đó thấy hết khung cảnh này, chỉ hận không thể dùng một ánh mắt lột da Tư An xuống.
Nha hoàn bên cạnh thấy sắc mặt Hinh