Edit: Jess93
Lời nói của Thương Dương Ma Tôn nhấc lên một trận sóng to gió lớn trong Túc Tinh cốc.
Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào Thiết bà bà, cùng ba người đứng bên cạnh Thiết bà bà.
Những ánh mắt như có như không đảo qua đảo lại trên thân Văn Kiều và Túc Mạch Lan, rất nhanh liền dời đi.
Tâm tư đám gián điệp của các thế lực chôn ở Túc Tinh cốc khác nhau, đối với những lời của Thương Dương Ma Tôn bọn họ nửa tin nửa ngờ, cũng không có hoài nghi ba người Túc Mạch Lan.
Dù sao loại linh đan hóa hình đan này, quá mức khó tin, người bình thường thật đúng là không nghĩ tới, vả lại Thiết bà bà cũng đã an bài trước đệ tử Túc Tinh cốc để ba người thay thế thân phận.
Nếu Túc Mạch Lan thật sự trốn ở bên trong Túc Tinh cốc, hẳn là đã bị Thiết bà bà giấu đi mới đúng, mà không phải tùy tiện xuất hiện trước mặt người khác như vậy.
Thiết bà bà lại hận đến hai mắt sắp rỉ máu.
Cằm của bà co rúm, nếu không phải có đại trận hộ cốc ngăn cản, không có cách nào ra ngoài, có thể bà ấy sẽ nhịn không được lao ra liều mạng với Thương Dương Ma Tôn kia.
Thiết bà bà rất nhanh liền tỉnh táo lại.
Bà ấy lạnh lùng nhìn người bên ngoài đại trận hộ cốc, ánh mắt từ Thương Dương Ma Tôn chuyển qua mấy vạn người phía sau ông ta, không khỏi cười lạnh một tiếng, giọng nói tràn ngập hận ý tại vang lên gần cửa cốc: "Cái gì danh môn chính phái, đều là một đám tà ma ngoại đạo, cá mè một lứa!"
Đám người trong cốc không có lên tiếng.
Bọn họ đều biết Thiết bà bà đã giận dữ, loại thời điểm này tốt nhất đừng trêu chọc bà ấy, để tránh bà già tính tình cổ quái này trút giận lên bọn hắn.
Ở trong mắt đám đệ tử Túc Tinh cốc này, Thiết bà bà đã bị hủy dung là một bà già tính tình cổ quái lại khó chọc, ngược lại là Vạn trưởng lão đang tiềm tu càng được lòng người.
Chỉ là, vì sao Vạn trưởng lão vẫn chưa xuất hiện?
Trong lòng những đệ tử Túc Tinh cốc chờ đợi Vạn trưởng lão đi ra chiến cùng Thiết bà bà nổi lên loại dự cảm xấu nào đó.
Thiết bà bà chợt xoay người, ánh mắt sắc bén đâm về phía đám đệ tử trong cốc.
Hơn một trăm đệ tử Túc Tinh cốc ở đây bị ánh mắt dữ tợn âm lãnh kia nhìn đến toàn thân phát lạnh, những người không có dị tâm thì không sao, ngược lại là đám lòng có dị tâm kia, trong lòng có chút thấp thỏm.
Đột nhiên, Thiết bà bà lật tay vồ một cái, một người thét chói tai bay ra ngoài, thân thể chợt nổ tung ở giữa không trung, máu thịt tung tóe đầy đất.
Kế tiếp Thiết bà bà lại liên tục chém gϊếŧ vài đệ tử Túc Tinh cốc, kết cục của mỗi người đều giống nhau, nổ thành một bãi thịt nát.
Sau khi gϊếŧ hết những người này, Thiết bà bà cười lạnh, giọng nói khàn khàn quái dị vang lên: "Ta biết các ngươi làm việc cho ai, nếu lòng không ở Túc Tinh cốc, thì không cần phải sống nữa, để tránh làm hỏng thanh danh Túc Tinh cốc."
Lời này khiến những đệ tử còn lại sợ hãi đến mặt không còn chút máu, dồn dập quỳ xuống.
Lúc này trừ Thiết bà bà, chỉ có ba người Ninh Ngộ Châu, Văn Kiều cùng Túc Mạch Lan đứng đấy, ba người lạnh lùng đứng sau lưng Thiết bà bà, nhìn tất cả ở đây bằng ánh mắt lạnh lùng.
Nếu đã lựa chọn phản bội Túc Tinh cốc, tất nhiên phải có giác ngộ sẽ mất mạng.
Thiết bà bà lại cười, tiếng cười khàn giọng kia chói tai, cực kỳ giống một lão già cổ quái đang phẫn nộ lâm vào khốn cảnh.
"Đừng cho rằng ta vừa già vừa xấu, tuổi thọ không còn nhiều, nên cảm thấy bà già này dễ ức hiếp.
Nói cho các ngươi biết, ta dù có già có xấu, nghĩ muốn gϊếŧ các ngươi lại là dễ như trở bàn tay.
Có phải các ngươi đang nghĩ tại sao lão già Vạn Hách kia vẫn chưa ra? Ha, ông ta cũng sẽ không bao giờ ra ngoài nữa."
Nghe được những lời của Thiết bà bà, sắc mặt mấy người lẫn trong đám người lập tức thay đổi.
Thần thức Thiết bà bà vẫn luôn khóa chặt bọn họ, nhìn thấy những người kia trở mặt, lần nữa cầm ra gϊếŧ chết.
Đồ sát một phen như thế, máu tươi bắn xa vài trượng tại lối vào Túc Tinh cốc, mùi máu tươi tràn ngập, cũng khiến mấy người lòng có dị tâm còn lại giật mình, càng không dám tùy tiện ngoi đầu lên, chỉ có thể cúi đầu, gắt gao khống chế phản ứng của mình, sợ bị Thiết bà bà phát hiện, bắt bọn hắn gϊếŧ gà dọa khỉ lần nữa.
Sau khi cảnh cáo bọn họ, sắc mặt đám đệ tử Túc Tinh cốc này trắng bệch, thân hình lảo đảo muốn ngã, sợ đến mức sắp hồn phi phách tán.
Người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng giận dữ, quả nhiên không phải những đệ tử cấp thấp này có thể tiếp nhận.
Thiết bà bà lại liếc nhìn đại trận hộ cốc vẫn đang lắc lư, nhắm mắt lại, quay người rời đi.
Mấy người Văn Kiều vội đuổi theo bà ấy, hộ tống bà ấy rời đi.
Đám đệ tử lưu lại tại lối vào Túc Tinh cốc lặng lẽ ngẩng đầu, sau khi phát hiện Thiết bà bà đã rời đi, rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra.
Những người không có dị tâm còn tốt, bọn họ tự nhận không thẹn với lòng, với tính cách yêu ghét rõ ràng của Thiết bà bà, nếu không có chứng cứ, sẽ không thật sự gϊếŧ bọn hắn, vừa rồi những người bị Thiết bà bà gϊếŧ chết kia, chỉ sợ đã sớm phản bội Túc Tinh cốc, Thiết bà bà cũng đã phát hiện, mới dứt khoát gϊếŧ bọn hắn như thế.
Những người còn lại thần sắc khác nhau, trong lòng nặng trĩu, đã không còn tâm tư suy nghĩ đến chuyện khác, sợ Thiết bà bà biết chuyện bọn họ làm trong những năm gần đây, sẽ không trốn thoát cái chết.
Sau khi những người này trở lại chỗ ở, lập tức muốn liên lạc người bên ngoài.
Nhưng mà khi vừa lấy ra vật liên lạc, do dự nửa ngày, vẫn là thu nó lại.
Bọn họ sợ Thiết bà bà vẫn đang âm thầm chú ý bọn họ, ngộ nhỡ để cho bà ấy bắt được tận tay thì làm sao bây giờ? Đừng bao giờ xem thường một nữ tu điên cuồng, mặc dù đại trận hộ cốc sẽ không bị phá trong thời gian ngắn, nhưng trước khi đại trận hộ cốc bị người bên ngoài công phá, vẫn có đủ thời gian để Thiết bà bà gϊếŧ chết bọn hắn.
** *
Sau khi trở lại Sơ Vân phong, Thiết bà bà nói với Ninh Ngộ Châu bọn họ: "Ninh công tử, Văn cô nương, xem ra Túc Tinh cốc không thể tiếp tục lưu các ngươi."
Ninh Ngộ Châu và Văn Kiều đều tỏ ra là đã hiểu.
Kế tiếp Thiết bà bà lại nói: "Hai vị, lão thân còn có một điều thỉnh cầu, xin các ngươi hãy mang theo tiểu chủ tử rời đi, mặc kệ đi đại lục nào, chỉ cần rời khỏi Túc Tinh đại lục là đủ."
"Bà bà!" Túc Mạch Lan hoảng hốt, đưa tay giữ chặt bà ấy: "Người thì sao?"
Mặt mũi Thiết bà bà tràn đầy hận ý: "Ta sẽ không đi, ta muốn lưu lại Túc Tinh đại lục, ta muốn tự tay gϊếŧ chết tất cả những kẻ ra vẻ đạo mạo kia."
"Bà bà!" Túc Mạch Lan nóng vội: "Bà bà cùng chúng ta rời đi đi! Chúng ta đi đại lục khác, chờ sau này chúng ta mạnh lên, lại gϊếŧ trở lại."
Thiết bà bà lại lắc đầu, trìu mến nhìn nàng: "Mạch Lan, chỉ cần ngươi tốt, bà bà chết cũng cam lòng.
Bà bà lưu lại Túc Tinh đại lục, giúp ngươi nhìn chằm chằm bọn hắn, chờ sau này ngươi về báo thù, bà bà sẽ giúp ngươi tìm ra từng kẻ thù một."
"Bà bà.." Túc Mạch Lan khóc không thành tiếng.
Thiết bà bà nhẫn tâm không nhìn nàng nữa, nói với Ninh Ngộ Châu: "Chỉ dựa vào một tên Thương Dương Ma Tôn, không thể công phá đại trận hộ cốc, trừ phi những người kia không cần mặt mũi nữa, liên hợp cùng nhau công kích đại trận hộ cốc! Còn có chút thời gian, hai vị chuẩn bị đi thôi, đến lúc đó nếu các ngươi rời đi, ta sẽ an bài cho các ngươi."
Cái gọi là an bài của Thiết bà bà, Ninh Ngộ Châu hiển nhiên rõ ràng, bên trong Túc Tinh cốc này còn có gián điệp của thế lực khác, coi như đại trận hộ cốc Túc Tinh cốc bị người công phá, Thiết bà bà cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
"Hai vị, Mạch Lan..
Đành làm phiền các ngươi." Thiết bà bà khàn khàn nói: "Các ngươi chỉ cần mang nàng rời khỏi Túc Tinh đại lục, tương lai muốn đi con đường nào, đành tùy vào vận mệnh của nàng thôi."
Hai người này giúp các nàng quá nhiều, Thiết bà bà cũng không có mặt mũi làm phiền người ta, thế đạo này đã là như thế, ai cũng không đáng tin cậy, chỉ có thể tự mình đứng lên.
Nếu tiểu chủ tử của bà ấy mạnh đến mức không ai có thể bắt nạt, tất nhiên cũng không cần tiếp tục dựa vào người khác.
Cho nên, bà ấy cũng không có ý định tìm hai bảo tiêu cho Túc Mạch Lan, mà là buông tay để cho nàng ra ngoài rèn luyện.
Ninh Ngộ Châu khẽ gật đầu: "Có thể."
"Đúng rồi, Thương Dương Ma Tôn kia làm thế nào biết Túc cô nương ở Túc Tinh cốc?" Văn Kiều nghi hoặc hỏi.
Thiết bà bà nhíu mày, hoài nghi có phải Túc Tinh cốc còn ẩn giấu kẻ địch mà ngay cả bà ấy cũng không biết hay không.
Sắc mặt Túc Mạch Lan hơi ngưng trọng, cúi đầu: "Ta biết, Tiêu gia thừa dịp ta không chú ý, đã từng ăn cắp tinh huyết của ta.."
Tinh huyết của người tu luyện rất trọng yếu, có thể sử dụng thủ pháp đặc biệt phỏng đoán hành tung của một người, cho dù Túc Mạch Lan trốn đến chân trời góc biển, cũng trốn không thoát lần theo dấu vết.
Sắc mặt Thiết bà bà trở nên xanh xám, đối với Tiêu gia càng hận thấu xương.
Kế tiếp, Thiết bà bà rời khỏi Sơ Vân phong, đi xử lý một ít chuyện.
Bà ấy biết nếu đại trận hộ cốc Túc Tinh cốc bị người tu luyện cảnh giới Nguyên Đế liên thủ công phá, Túc Tinh cốc sẽ có kết cục gì, cho nên bà ấy muốn sớm an bài xong.
Nghĩ tới đây, bà ấy cười châm chọc, năm đó đám người kia còn muốn giữ mặt mũi, không dám công khai đối phó Túc Tinh cốc, bây giờ bởi vì tiểu chủ nhân hiểu được phản kháng, rốt cuộc sốt ruột rồi, ngay cả mặt mũi cũng không cần.
Hai mắt Túc Mạch Lan sưng đỏ, nhìn bóng dáng Thiết bà bà rời đi, đột nhiên mở miệng nói: "Ngươi vẫn