Edit: Jess93
"Hai người các ngươi còn không tiến vào?"
Tiêu Quân Hạo và Ngải Giác ở ngoài cửa nghe thấy chưởng môn sư phụ nói, ngoan ngoãn đi tới, hành lễ cho chưởng môn sư phụ cùng các vị trưởng lão.
Tập trung ở đây đều là người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng Chân Vũ phái, sao có thể không biết hai người đến.
Nếu là ngày trước, bọn họ đương nhiên sẽ không để đệ tử trong môn phái biết những việc này, dù sao biết quá nhiều đối với bọn hắn không có chỗ tốt gì.
Song hành động lần này của tứ đại gia tộc đã vượt quá giới hạn, giấu là không giấu được, thay vì để đệ tử nghe được tin tức linh tinh từ nơi khác, bọn họ cũng không ngại nói rõ cho bọn hắn, để tránh bọn hắn bởi vì vô tri mà dính vào, mất mạng uổng phí.
Sau khi hai người làm lễ cho các trưởng bối trong sư môn thì ngoan ngoãn đứng ở một bên, nghe chưởng môn cùng các trưởng lão thương lượng chuyện này.
"Trước kia Tiêu gia rêu rao làm việc lỗi lạc, đối với Túc Tinh cốc và truyền nhân Túc gia chân tâm thật ý, cũng không ham đồ vật của Túc Tinh cốc.
Lúc nha đầu Túc gia kia vừa mất tích, bọn họ còn biết làm một tấm màn che, phát thông báo treo thưởng, để người tu luyện trong thiên hạ hỗ trợ tìm ra nha đầu Túc gia kia.
Không nghĩ tới sau khi biết người trốn đến Túc Tinh cốc, da mặt cũng không cần nữa, thế mà muốn ép nàng đi ra, hành vi này của Tiêu thị, thật đúng là buồn nôn đến cực điểm."
"Bọn họ còn không phải sợ Túc Mạch Lan kia thừa cơ mở ra Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ, đến lúc đó bọn họ cái gì cũng không có mò được, tự nhiên muốn ngăn cản nàng."
"Bọn họ mưu đồ nhiều năm, lo lắng là bình thường."
"Nếu tứ đại gia tộc kia đạt được Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ, dùng vũ lực áp chế chúng ta trợ giúp bọn họ, đến lúc đó ứng đối như thế nào?"
"Chúng ta tuyệt đối không thể cùng bọn hắn thông đồng làm bậy!"
"Vậy thì nghĩ cách đối phó đi."
* * *..
Cho đến khi các trưởng lão rốt cuộc rời đi, chưởng môn Chân Vũ phái đau đầu ấn ấn huyệt Thái Dương, nhìn về phía hai vị ái đồ.
Ngải Giác là người nóng tính, vội vàng nói: "Sư phụ, Ninh huynh đệ và Văn muội muội của ta có khả năng còn đang ở Túc Tinh cốc, vậy phải làm sao bây giờ? Nếu đại trận Túc Tinh cốc bị phá, bọn họ có thể hay không.."
Chưởng môn nhìn vẻ mặt lo lắng của hai đồ đệ, than nhẹ một tiếng nói: "Các ngươi cũng đã biết tình huống hiện giờ của Túc Tinh cốc, dựa vào thực lực của hai người các ngươi, có thể giúp bọn hắn cái gì? Không phải là đưa chính mình vào sao.
Không nói các ngươi, chỉ sợ là tám đại môn phái chúng ta liên thủ, cũng không có cách nào thay đổi chủ ý của tứ đại gia tộc, nói không chừng ngược lại còn bị thiệt.."
Tiêu Quân Hạo và Ngải Giác lập tức im lặng.
Bọn họ hiểu rõ điều này, tự nhiên không thể để cho sư môn đi mạo hiểm.
Đột nhiên, Tiêu Quân Hạo tiến lên một bước, trầm giọng nói: "Xin sư phụ cho phép đệ tử tiến về Túc Tinh cốc."
"Ta cũng phải đi!" Ngải Giác vội nói.
Chưởng môn nhíu mày: "Các ngươi muốn đi cứu bọn họ? Hồ đồ!"
"Xin sư phụ yên tâm, đệ tử tự biết không phải là đối thủ của tứ đại gia tộc, đương nhiên sẽ không mạo muội hành động, chỉ cầu một cái an tâm." Vẻ mặt Tiêu Quân Hạo nghiêm túc: "Đệ tử sẽ tùy cơ ứng biến, sẽ không chọi cứng với bọn họ."
Ngải Giác lấy sư huynh như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, ở bên cạnh liều mạng gật đầu.
Chưởng môn làm sao có thể không biết tính tình hai người đồ đệ này, Đại đồ đệ mặc dù làm việc ổn trọng, nhưng bởi vì tu tập kiếm pháp, hắn có chính nghĩa của riêng mình.
Điều hắn cho là đúng, cho dù có thịt nát xương tan cũng sẽ kiên trì, sẽ không cùng người trong thiên hạ thông đồng làm bậy, Ninh Ngộ Châu và Văn Kiều kia đã giúp bọn họ, cho dù đối mặt người của tứ đại gia tộc, cũng sẽ không thay đổi sự kiên trì của chính mình.
Tính cách này để người yên tâm đồng thời cũng để cho người ta lo lắng.
Ngay ngắn chính nghĩa như thế, dù có lợi cho việc tu hành, lại dễ dàng thất bại trên một số chuyện nào đó.
Trong lòng biết nếu như không để bọn hắn đi chuyến này, chỉ sợ bọn họ sẽ không an tâm lưu lại sư môn, thậm chí có thể sẽ vụиɠ ŧяộʍ rời đi.
Chưởng môn Chân Vũ phái cuối cùng vẫn đồng ý, chẳng qua ông ấy cùng hai người đệ tử ước pháp tam chương, tránh cho người không có cứu ra lại đưa chính bọn hắn vào, như thế ông ấy sẽ không chịu đựng nổi.
Sau khi được sư phụ đồng ý, hai sư huynh đệ Tiêu Quân Hạo và Ngải Giác liền nhanh chóng nhanh rời khỏi Chân Vũ phái, đi về hướng Túc Tinh cốc.
Có lựa chọn tương tự hai sư huynh đệ Tiêu Quân Hạo, còn có đệ tử Hợp Tâm môn.
Phạm Tú Tú làm ái nữ của chưởng môn Hợp Tâm môn, tự nhiên cũng biết rõ chân tướng tất cả mọi chuyện từ chỗ trưởng bối.
Một khắc này, cả người nàng đều kinh sợ, đồng thời xấu hổ không thôi vì chính mình đã từng hiểu lầm Túc Mạch Lan.
Vào lúc không biết rõ tình hình, nàng ta đã từng làm càn nói xấu một nữ tu đáng thương, cũng như những người dốt nát bình thường kia bảo sao hay vậy, kết luận nữ tu đó có phẩm hạnh tồi tệ, lại không biết tình cảnh của nàng khiến cho nàng có rất nhiều bất đắc dĩ cùng thân bất do kỷ.
Những nam nhân kia vì đạt được Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ, lấy danh nghĩa ái mộ tự động tới gần người nàng, hủy thanh danh của nàng..
Chẳng trách Tiêu sư huynh sẽ trách cứ nàng ta, nàng ta đã từng cho rằng Tiêu sư huynh cũng giống như những nam tu kia, bị Túc Mạch Lan mê hoặc, cũng có rất nhiều hiểu lầm đối với Tiêu sư huynh..
Chỉ sợ Tiêu sư huynh sẽ chán ghét nàng ta hơn.
Phạm Tú Tú thất vọng hỏi: "Sư tỷ, có phải Tiêu sư huynh bọn họ sẽ đi Túc Tinh cốc đúng không?"
"Có lẽ thế."
Phạm Tú Tú hé miệng, quay người liền đi tìm phụ mẫu, nói rõ muốn đi Túc Tinh cốc một chuyến.
Đệ tử Chân Vũ phái và Hợp Tâm môn bởi vì có quan hệ với hai người Ninh Ngộ Châu, vì vậy cùng chạy tới Túc Tinh cốc, góp một phần lực lượng.
Môn phái khác cũng phái người chạy tới Túc Tinh cốc, chẳng qua bọn hắn cũng không phải là đi cứu người, mà là muốn nhìn một chút mọi chuyện sẽ phát triển ra sao, tứ đại gia tộc có thể cướp đoạt được Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ của Túc gia hay không, Túc Tinh cốc sẽ có kết cục như thế nào.
Trong thời gian ngắn, ánh mắt của toàn bộ đại lục đều tập trung vào Túc Tinh cốc.
** *
Đại trận của Túc Tinh cốc bị công kích gần nửa tháng, tràn ngập nguy hiểm.
Thiết bà bà thần sắc lạnh lùng nhìn về phía cửa cốc, trong mắt hiện lên sự đau xót và hận ý.
Bà ấy quay đầu, nói với đệ tử Túc Tinh cốc đã tập trung đến Sơ Vân phong: "Đại trận hộ cốc sắp sụp đổ, từ nay về sau, trên thế gian này sẽ không còn Túc Tinh cốc."
Trên mặt năm mươi chín đệ tử Túc Tinh cốc lộ ra vẻ ảm đạm.
"Chẳng qua, chỉ cần có các ngươi ở đây, Túc Tinh cốc mãi mãi cũng còn ở đây, nó tồn tại ở trong lòng chúng ta!" Thiết bà bà chém đinh chặt sắt nói, giọng nói mạnh mẽ hữu lực: "Hiện tại, các ngươi theo ta cùng rời khỏi Túc Tinh cốc! Chỉ cần ta còn một ngày, ta cũng sẽ hộ các ngươi chu toàn, Túc Tinh cốc sẽ một lần nữa dựng lên, ta hứa!"
Mặc dù vẻ mặt năm mươi chín đệ tử Túc Tinh cốc bi thương, nhưng cũng tràn ngập kiên định.
Bọn họ đều là đệ tử Túc Tinh cốc, mặc kệ sinh tử, cũng sẽ không thay đổi.
Thiết bà bà nhìn xem thần sắc biến hóa của đám đệ tử này, trong lòng hài lòng mấy phần, cho dù Túc Tinh cốc bị diệt cũng không cần sốt ruột, chỉ sợ người còn sống mất đi ý chí chiến đấu cùng lòng tin, nghĩ sống được ngày nào hay ngày ấy.
Kế tiếp, Thiết bà bà dẫn năm mươi chín đệ tử Túc Tinh cốc đi vào Truyền Vân phong.
Trước điện Truyền Vân phong, có ba người đứng đấy.
Mọi người thấy ba người này, đều có chút không hiểu, Thiết bà bà cũng không giải thích thêm, nói ra: "Chúng ta từ Truyền Tống trận rời đi."
Trên mặt năm mươi chín đệ tử Túc Tinh cốc lộ ra nét mừng, mặc dù bọn họ cam nguyện lưu lại Túc Tinh cốc, cùng sống chết với Túc Tinh cốc, nhưng nếu có thể còn sống, tự nhiên càng vui.
Thiết bà bà để cho năm mươi chín người đệ tử kia tiến vào điện trước.
Bà ấy liếc nhìn linh quang lấp lóe trên bầu trời, đại trận hộ cốc vừa vỡ, Túc Tinh cốc thật sự sẽ biến thành lịch sử.
Cho dù bà ấy đau lòng đến cực điểm, nhưng lại không có năng lực ngăn cản, đáng tiếc tu vi của bà ấy không đủ, không có cách nào đánh một trận với những kẻ địch kia.
"Mạch Lan, bà bà dẫn bọn hắn rời đi trước." Thiết bà bà nói với Túc Mạch Lan: "Chúng ta sẽ ra từ Truyền Tống trận ở Bất Quy Hải, đến lúc đó ta sẽ chia đám đệ tử này thành tốp nhỏ, ẩn nấp, ngày sau nếu ngươi trở về, hãy đi Bất Quy Hải tìm chúng ta."
Dựa theo kế hoạch, bọn họ chia thành hai nhóm hành động, Thiết bà bà mang theo năm mươi chín đệ tử Túc Tinh cốc đi Bất Quy Hải, sau đó ẩn nấp.
Ba người Túc Mạch Lan và Văn Kiều, Ninh Ngộ Châu thì dùng Truyền Tống trận đi Thiên Long phong, từ Thiên Long phong rời đi.
Chia hai nhóm, như thế cũng có thể giảm bớt xác suất bị tứ đại gia tộc phát hiện.
Hai mắt Túc Mạch Lan rưng rưng, dùng sức gật đầu, dặn dò: "Bà bà nhất định phải sống, chuyện báo thù, chờ ta trở lại lại nói, ta muốn tự tay báo thù." Sợ Thiết bà bà vì báo thù mà đưa cả mệnh vào, Túc Mạch Lan không thể không dặn dò.
Mặc dù hiện tại tu vi của nàng chỉ có cảnh giới Nguyên Linh, nói chuyện báo thù còn sớm.
Nhưng so với mất đi Thiết bà bà, nàng tình nguyện đợi nàng mạnh lên, sau đó lại tự mình đi báo thù, tránh cho Thiết bà bà vì báo thù mà cùng bọn hắn đồng quy vu tận.
Quả nhiên, trông thấy vẻ mặt chần chờ của Thiết bà bà.
"Bà bà!" Vẻ mặt Túc Mạch Lan nghiêm lại: "Nghe ta."
Thiết bà bà đành phải bất đắc dĩ gật đầu: "Tiểu chủ nhân yên tâm, ta sẽ giúp ngươi nhìn chằm chằm đám người