Ngày xảy ra sự cố ở phòng đàn có nhiều người vây xem như vậy, thân là vai chính còn lại trong bức ảnh, danh tính của Chúc Vi Tinh không còn là bí mật nữa. Khương Dực bị bới ra xong, hiển nhiên cũng có người tiết lộ về cậu. Chỉ là còn chưa kịp phân tích chuyện ngày đó giữa cậu và bộ ba plastic ai đúng ai sai, thì ba chữ "Chúc Vi Tinh" xuất hiện thôi đã đủ bùng nổ rồi.
So với mấy lời mắng mỏ như mắng yêu đối với Khương Dực, thì đến phiên cậu đây mới được tính là công kích cá nhân hàng thật giá thật.
Tổng kết các loại từ ngữ đánh giá về Chúc Vi Tinh là: nham hiểm cay nghiệt độc miệng hung hăng, trốn học không chấp hành kỉ luật, uống rượu chơi bời đàn đúm ở bar club này kia kia nọ, diễn hề hợm hĩnh bợ đít người khác, một tiểu nhân chân chính.
Đối với người không biết chuyện, có người tốt bụng phổ cập khoa học, ai ở trong dàn nhạc đều biết hết. Tùy tiện nói hai cái:
Có thấy ai mượn tiền mua hàng hiệu, bị chủ nợ đuổi theo tới trường học phải chui lỗ chó của trường để trốn nợ chưa? Chính là bạn học Chúc! Có thấy ai vì câu được đàn ông, đi Cố Nhân Phường ăn cơm tây sang trọng, bị vạch trần thì nguỵ biện bản thân chỉ là thèm ăn chưa? Cũng là bạn học Chúc! Có thấy ai cải trang trà trộn vào tiệc rượu tư nhân, rồi bị nghi là trộm cắp, bị bắt đến đồn công an chưa? Vẫn là bạn học Chúc của chúng ta đấy!
Thậm chí còn có tin đồn, cậu ôm đùi một người bạn tốt nhà giàu mới nổi hồi cấp ba, thường xuyên lăn lộn vơi đám thanh niên xấu, cùng bọn họ bắt nạt bạn học, bức đến mức cả tinh thần lẫn thể xác người ta bị tổn thương nghiêm trọng!
Mấy bình luận này vừa phát ra, những lời nhục mạ gần như tràn ngập cả diễn đàn.
Tất cả đều kinh ngạc tại sao trên đời lại có người không biết xấu hổ như vậy, càng kinh ngạc hơn là sao người như thế lại là bạn học của mình. Mà kinh ngạc nhất chính là tại sao một kẻ ghê tởm thế kia ngã lầu còn chưa chết, quả là sức sống ngoan cường ngang ngửa với Tiểu Cường* mà. (aka bé gián)
Đương nhiên cũng có người thắc mắc nếu như Chúc Vi Tinh thật sự xấu xa vô kỉ luật như vậy thì tại sao công an lại không bắt giữ cậu ta, lời đồn có bị phóng đại quá không? Chỉ là giữa biển công kích đang sôi trào, lời nói lí tính yếu ớt như vậy hoàn toàn không đáng kể chút nào.
Vì vậy có người đưa ra kết luận, chẳng trách Khương Dực có quan hệ không tệ với vị Chúc Vi Tinh này, bọn họ là cùng một loại hàng, đều xấu xa ác bá cả thôi.
Chúc Vi Tinh đối với những ác ý trên ngược lại không tức giận lắm, cậu biết lời đồn không hẳn là sự thật, nhưng cũng không hoàn toàn là giả. Như A Bồn đã nhắc đến chuyện nợ nần của cậu trong tiệm sửa xe lúc chiều vậy, có lẽ thật sự có chuyện đó. Chỉ là nếu vì vậy mà liên luỵ đến Khương Dực phải chịu tiếng xấu theo thì đó không phải mong muốn của cậu.
Nhưng may là sinh viên của học viện Nghệ thuật U cũng rất khách quan, mới vừa rồi còn nhiều người vì mấy chuyện vặt vãnh mà nhục mạ Khương Dực như vậy, bấy giờ liên quan đến phân rõ trái phải thì có không ít người nhảy ra nói đỡ cho hắn, san bằng tất thảy.
"Lúc thường mắng thì mắng, nhưng chớ gộp chung hắn với hàng cặn bã thật, lúc Khương Dực cứu được nữ sinh nhảy lầu tự tử thì mấy người luôn mồm cứu vớt muôn dân đang ở đâu? Việc này không ai trong viện Thể thao không phục cả, mấy người thử làm con rồng nhảy như vậy coi coi?"
"Xấu xa ác bả cả nhà mấy người á, A Sí năm nhất đã được khen thưởng 'Top 10 Thanh niên tốt' của thành phố U rồi, còn từng làm chuyên đề báo cáo trên bản tin sáu giờ, mấy cô gái mắng vui thôi mà tưởng thật à? Hắn mà thực sự đứng trước mặt mấy người, để tôi xem có bao nhiêu anh hùng rơm dám đánh một cái rắm?"
Làn sóng phản công nổi lên nhanh chóng và mãnh liệt, không lâu đã xóa sổ hết những lời ác ý mù quáng.
Mắng tới mắng lui một hồi, có nhân chứng của vụ việc ở phòng đàn không nhịn được kể lại sự tình ngày hôm qua, cũng bày tỏ rằng đối với nhân phẩm bạn học Chúc trong quá khứ thì không rõ, nhưng trong vụ này mà nói, hắn không tán thành với ý kiến của lầu trên, cậu vô tội lại khiêm tốn, làm việc không chỗ nào đáng chê trách.
Nhân chứng ngày càng nhiều, hướng dư luận cũng bắt đầu chệch đi một cách khó hiểu.
"Mọi người đều nhất trí phòng đàn bị phá hoại khi cửa khóa, có tìm trường xem hệ thống giám sát thì mấy người cũng không trốn được một nửa trách nhiệm đâu. Hơn nữa chiếm dụng phòng đàn trước hội diễn không trả mà còn trách móc người khác thì tố chất quá kém rồi! Coi như thực sự là bạn học Chúc làm, đó cũng là thay trời hành đạo thôi!"
"Tuỳ việc mà xét, nói về họ Chúc ở quá khứ, nhất định là cậu ta sai lầm tự tìm đường chết, nhưng nói đến vụ việc này, họ Chúc là người bị hại."
"... Năm ngoái tôi thấy cậu ta đúng là không phải tốt lành gì, nhưng sau khi bị thương trở về lại dễ nhìn dễ ưa hơn rất nhiều rất nhiều rất nhiều... Rất nhiều, tôi nghi cậu ta bị đánh tráo với người nhân bản rồi."
"Đoạn chuyển trong bản nhạc của Hồng Tử Huân? Lừa người hay gì? Có cần thiết không? Hay là chỉ thuộc đoạn đó thôi? Mới học thuộc cái này đã giả ngầu lòi, vậy tôi thuộc cả đống bản khác thì tính là gì, trẻ nghé quá rồi đó."
"Ở trên phổ cập khoa học có chút tự mâu thuẫn nha, nhân phẩm họ Chúc kém cỏi thích ôm đùi bắt nạt bạn học như vậy, sao lúc trước cậu ta không khoe ra quan hệ với Khương Dực? Mấy người xem trong hình hai người bọn họ thân mật thế kia (?), có Khương Dực bên cạnh thì cậu ta cần gì nhà giàu mới nổi nữa? Dựa vào con khủng long bạo chúa này thôi là có thể nghênh ngang mà đi khắp viện Thể thao & Nghệ thuật U rồi."
"Có lẽ A Sí thật sự không quen cậu ta, chỉ là đến đòi nợ..."
"Nói không quen á hả, hôm đó tôi nhìn thấy bạn học Chúc này ngồi trên xe máy của Khương Dực đó. Không phải có tin đồn xe của Khương Dực không chở người sao?"
"Cái gì? Khương Dực đèo người ta bằng xe máy đó hả? Lại còn là một cậu trai??!"
"Ồ, tôi nghe được hòa âm của những giọt lệ ánh trăng rồi nha. Ầy, không đúng, đó là tiếng khóc than thất tình của các cô gái trường chúng ta đấy."
"Ha ha ha ha, bốn bỏ năm lên thôi."
"Hướng đi dư luận sao lại kì quái thế này..."
Chúc Vi Tinh cũng thấy kì quái, cậu thoát ra muốn nhìn trang chủ quản lí diễn đàn một chút, nhưng dạo một vòng rồi vẫn không thu được đầu mối gì.
Chỗ này cực kì náo nhiệt, học viện Nghệ thuật có rất nhiều khoa, trừ các hoạt động diễn tập tập thể thì sinh viên rất ít tương tác. Cái diễn đàn nặc danh này để dùng cho mọi người giao lưu chuyên ngành, tìm việc làm thêm, kết bạn và tìm đối tác trong các kì thi,.. rất thực dụng. Sôi nổi nhất là ở mục chuyện bên lề, ngoại trừ học viện Nghệ thuật U, thỉnh thoảng cũng có sinh viên trường khác ra vào nơi đây.
Chúc Vi Tinh nhìn lướt qua, trang web này có không ít thông tin đáng giá, giúp cậu hiểu hơn về trường học cũng như chuyên ngành đang theo học. Đương nhiên, nếu như tên hay biệt danh của Khương Dực không xuất hiện quá hai trang thì sẽ tốt hơn, ai không biết còn tưởng học viện Nghệ thuật mới là trường hắn theo học.
Không tìm được cách xử lí bài đăng, Chúc Vi Tinh đành phải từ bỏ, cậu quay lại giao diện trò chuyện với A Tiết, gõ câu hỏi.
[Chúc Tịnh Tịnh]: Phó Uy hiện đang ở đâu?
A Tiết hình như chỉ chờ cậu trả lời, hắn phản hồi cực nhanh.
[A Tiết]: Nước ngoài.
[A Tiết]: Cậu thực sự quên nhiều thứ lắm sao?
[Chúc Tịnh Tịnh]: Đúng, vậy nên cậu nói tôi biết một chút được không?
Mặc dù hôm qua bộ ba plastic đều ghim cậu, nhưng so với Gai Gai và Lý Lịch hùng hổ doạ người thì tính công kích của A Tiết là thấp nhất. Hiện tại với giọng điệu cười toe phất phơ của hắn, chắc hẳn đã sớm quẳng chuyện lộn xộn ra sau đầu, lại còn có thể nói chuyện ôn hòa với Chúc Vi Tinh một cách tự nhiên.
Cậu cũng muốn thu thập một ít thông tin từ hắn ta.
A Tiết quả nhiên thẳng thắn hơn so với bọn Lý Lịch.
[A Tiết]: Cậu muốn biết gì? Phó Uy à?
[Chúc Tịnh Tịnh]: Ừ, tôi và cậu ta thực sự là bạn bè sao? Hoàn cảnh gia đình cậu ta rất tốt à? Ra nước ngoài du học sao?
[A Tiết]: Bọn tôi quen hắn trong một buổi tụ tập bạn bè năm ngoái, mấy lần hẹn hắn sau đó thì thấy cậu thường đi theo, vậy nên mọi người liền chơi chung. Chính là cậu nói với bọn tôi cậu với hắn cùng nhau lớn lên từ nhỏ, là bạn học tiểu học, là bạn thân chí cốt của nhau, nhà Phó Uy kinh doanh thủy sản ở quê, có đất có đai, điều kiện rất tốt.
[A Tiết]: Về việc Phó Uy đi nước ngoài thì tôi cũng không biết tại sao, hai tháng trước hắn đột nhiên nói sẽ đi, không muốn học ở học viện Nghệ thuật U nữa. Bọn tôi cũng thắc mắc, còn định hỏi cậu đây. Bởi vì lúc đó tinh thần Phó Uy rất kém, không giống như tâm trạng không tốt, mà như là đang muốn che giấu chuyện gì đó, cả người