Edit: Đào Không Chín
Đầu ngón tay hồng hào mềm mềm nhẹ nhàng lướt qua mũi kim, ánh mắt Haiyin trở nên trầm tĩnh. Nhắc tới cũng lạ, đầu thai đến thế giới này đã mười năm, nàng luôn cảm thấy thế giới này hình như tràn đầy thiện ý với ma cà rồng. Chỉ từ chuyện nhân loại và ma cà rồng cùng nhau sinh sống lâu như vậy, ngoại trừ ánh nắng ra thì không tìm được bất cứ vật gì có thể khắc chế ma cà rồng liền có thể thấy được.
Haiyin thả ngân châm trong tay về hộp gỗ, đóng nắp lại, cầm hộp đi tới trước cửa sổ, đẩy cánh cửa ra. Một tia nắng đột ngột chiếu vào gương mặt trắng nõn nà của nàng, khiến nàng bản năng nghiêng mặt nheo hai mắt lại: “Thật ấm áp.”
Sau khi chậm rãi thích ứng, nàng mới cười cong hai mắt nhìn mặt trời đỏ nơi phương đông xa xôi, đôi mắt màu xám bạc ánh lên màu đỏ. Dựa theo hiểu biết trước mắt của nàng, nếu muốn giết ma cà rồng, trừ việc mượn dùng ánh nắng thì chỉ còn lại một cách là moi tim đập sọ.
Nhưng mà hai cách này đều không phải người thường có thể làm được. Hơn nữa, cách trước chỉ có thể đối phó Andro bị chuyển hóa, với Andro trời sinh sở hữu huyết thống thuần khiết thì dù có đứng dưới nắng chói chang trong một khoảng thời gian cũng không thể cướp đi tính mạng của bọn họ.
Về phần cách thứ hai, vậy thì càng không cần nói. Năng lực tự lành của Andro cực kỳ cường hãn, hơn nữa người bình thường chỉ sợ ngay cả việc lại gần cũng khó khăn, huống chi đòi moi tim đập sọ?
Người sói cùng phù thủy may ra có thể thực hiện được. Nhưng người sói cùng phù thủy sẽ không vì dân chúng hạ đẳng mà tuỳ tiện phát sinh xung đột với Andro. Mặc dù mối quan hệ giữa bọn họ cũng không hề hòa thuận.
Đủ loại nguyên nhân như thế dẫn đến việc nhân loại dù có được khả năng sinh sản nhanh chóng, số lượng đông đảo, nhưng ở thế giới này lại không có một chút địa vị nào. Thật ra, bên ngoài rừng rậm West Sea, người thường đa phần được gọi là người La Tông. ‘Tông’ ở đây là chỉ ‘Thú’.
Haiyin than khẽ một hơi, sau khi hiểu biết về thế giới này, không chỉ một lần nàng cảm thấy may mắn vì mình được sinh ra tại gia tộc phù thủy Desi, còn cảm thấy biết ơn gen tốt của mẫu thân nàng, giúp nàng có thể tu luyện phép thuật, bằng không... Ánh mắt nàng nhìn về phía vùng đất đen trống rỗng rộng lớn trước tòa lâu đài, nàng chỉ có lựa chọn duy nhất – quây đất cày ruộng, lấy nông làm gốc.
Mặc dù nàng tạm thời buông tha nghề nông, nhưng ngày sau đợi tình hình trở nên tốt đẹp hơn, nàng vẫn phải phát triển trồng trọt. Khi nghĩ đến việc này, Haiyin không khỏi cười khổ, gia tộc Desi chiếm lấy rừng rậm West Sea còn luôn miệng ăn núi lở, quả thật khiến trái tim nhỏ bé của nàng lạnh lẽo lại lạnh lẽo.
Có điều cũng không thể trách, người trong gia tộc Desi vốn cũng không nhiều, trong nhà phù thủy lại rất kiêu căng không bị trói buộc, còn không thích thu mua nô lệ, trông chờ vào các nàng đi săn bắt làm đồng áng, nằm mơ còn đơn giản hơn. Haiyin nhìn về phía vùng đất xanh um tươi tốt mãi không thấy bờ kia, lần này mẫu thân của nàng có ý định đánh vào thành Anasta, chỉ sợ không quá suôn sẻ.
Thành Anasta trước kia cũng không gọi thành Anasta. Sau khi nó bị tử tước Anas Sterling ban cho Lodge Anasta, mới đổi tên gọi. Mà tử tước Anas Sterling chính là mẫu thân của Lodge Anasta, một vị Andro có huyết thống tôn quý.
Trên đại lục Mar, chỉ có duy nhất quốc gia khổng lồ được gọi là vương quốc Andre, lấy vương thành Andre tại trung bộ làm trung tâm, phía tây là dãy núi Alsace, phía bắc là thảo nguyên Bắc Tân, phía đông là thành Sky Bay, phía nam là rừng rậm Ly Vô Hỏa. Toàn bộ trung tâm đại lục hầu như đều thuộc về vương quốc Andre.
Vì cái gì nói là hầu như?
Tất nhiên là bởi vì ở trung tâm đại lục còn tồn tại một địa phương đặc thù, chính là vùng đất dưới chân nàng lúc này. Thật ra Haiyin đến bây giờ vẫn chưa hiểu lão tổ tông nhà nàng làm cách nào mà có thể móc khối thịt mỡ to lớn này ra từ miệng Andro.
Nếu ngược dòng thời gian tìm hiểu, vương quốc Andre tồn tại phải tính từ vạn năm trước, mà mục đích Andro