Mạc Túc cho Mạc Nhất một ánh mắt, người sau ngầm hiểu ý đi ra mở cửa, mắt thấy Chu quản sự đứng ở ngoài cửa, phía sau là tiểu Lệ đứng cung cung kính kính. Mà mặt khác, Mạc Nhất còn nhận ra xung quanh các góc hành lang lúc này đây, lấp ló rất nhiều bóng người, hẳn là muốn đến tìm hiểu lai lịch của chủ tử. Mạc Nhất nhanh chóng nói với lão giả:
“Chu quản sự, vào phòng rồi nói đi!”
Chu quản sự sắc mặt thấp thỏm gật đầu, xoay người dặn tiểu Lệ vài câu, rồi mới bước vào phòng.
Tiếng cười hi hi ha ha truyền đến làm cho lão giả hơi sửng sốt, ánh mắt lại âm thầm đánh giá nữ nhân mặc váy dài ngồi ở giữa sô pha và hai đứa nhóc như tiên đồng ngọc nữ bên cạnh.
“Mạc công tử không định giới thiệu một chút sao?” Chu quản sự ánh mắt chợt lóe, nhớ đến lời dặn của lâu chủ nên dò hỏi tin tức.
“Đây là tiểu thư nhà ta! Hai đứa nhóc bên cạnh là hài tử của nàng!” Mạc Nhất đứng ở bên cạnh ghế sô pha, ung dung nói.
“Lão gia gia, ngươi tốt!” Hai đứa nhỏ được Mạc Túc dạy dỗ cẩn thận, cho nên khi gặp gỡ người lớn tuổi thì nhanh nhẹn khoanh tay rồi chào, khóe miệng mỉm cười.
Chu quản sự mặc dù trong lòng giật mình Mạc Túc còn trẻ vậy mà đã có hai con, nhưng thời gian lâu dài tiếp xúc với đủ loại người làm cho hắn không hiện ra một chút thất thố, ngược lại còn cười hiền hòa gật đầu:
“Các ngươi là bé ngoan! Phu nhân đây rất biết cách dạy dỗ!”
Mạc Túc cũng chỉ hơi gật đầu, hai tay vuốt đầu hai đứa nhỏ, ánh mắt sâu thẳm nhìn Chu quản sự.
Ánh mắt này làm cho Chu quản sự cả kinh không thôi, bởi vì sự lạnh bạc cùng cực trong đó khiến cho hắn bỗng chốc rùng mình, nhớ đến vị đại nhân phía trên kia.
Hai người này, sao cảm xúc trong đáy mắt lại giống nhau như thế!?
Giữa lúc hắn đang suy nghĩ vẩn vơ thì Mạc Túc mở miệng nói:
“Chu quản sự! A Nhất cùng các ngươi giao dịch đã lâu ngày, điều kiện bảo mật tối thiểu chắc hẳn ngươi sẽ làm được đi? Thời gian không còn sớm nữa, mong Chu quản sự sắp xếp một con đường bảo mật dẫn bọn ta ra Lâu Giang Các đi.” Thường thì những hội đấu giá như thế này sẽ có một đường hầm riêng cho khách nhân lúc ra về, một là bảo vệ thông tin bí mật của khách nhân, hai là cũng tránh cho những người khác mơ ước đồ vật mà khách nhân được đến.
Mặc dù không thể nói là vạn vô thất nhất, nhưng có hai đứa nhỏ ở đây, nàng sẽ không để Mạc Nhất bọn họ mạo hiểm đi từ cửa chính ra ngoài, đưa tới họa sát thân.
Nếu một mình nàng thì dễ rồi, lấy xong đồ trực tiếp thuấn di ra là xong. Nhưng bọn họ không thể.
Mà Chu quản sự lại kinh ngạc ngẩng lên đầu lên, nghi hoặc hỏi:
“Phu nhân, hội đấu giá vẫn chưa kết thúc, ngươi không muốn biết giọt cuối cùng của Cửu Tinh Chung Nhũ sẽ rơi vào tay ai và được bán ra với giá bao nhiêu sao?”
“Không cần thiết, ta đã mua được Cửu Tinh Chung Nhũ. Về phần sau đó rơi vào tay ai ta hoàn toàn không quan tâm. Mà cho dù có quan tâm thì Lâu Giang Các sẽ tiết lộ thân phận của bọn họ cho ta biết sao?” Khi nói lời này, ánh mắt của Mạc Túc nhìn Chu quản sự tràn đầy thâm ý, khóe miệng như cười lại không cười.
Chu quản sự âm thầm đổ mồ hôi, lần đầu tiên trên đời hắn vậy mà thấy loại khí tràng kinh người áp bức này ở trên một người nữ tử trẻ tuổi, đặc biệt là ánh mắt kia sâu không lường được, làm cho hắn đều phải hãi hùng khiếp vía.
Chu quản sự trong lòng bách chuyển thiên hồi, nháy mắt đã hiểu ý, vì vậy công thức hóa mỉm cười nói:
“Phu nhân yên tâm, lão phu đã hiểu. Phòng 306 ngày hôm nay chỉ có một vị công tử và đó là khách quý của Lâu Giang Các, chúng ta sẽ không tiết lộ tin tức nhiều hơn!”
Mạc Túc gật đầu, thoáng nhìn qua tràng cảnh phía dưới, chậm rãi đứng lên, dắt tay của hai đứa nhỏ, nói:
“Chu quản sự, phiền ngài dẫn đường!”
Chu quản sự nhớ đến cái gì, đột nhiên khó xử hỏi:
“Phu nhân, những người ngoài đó thì sao?”
“Không cần phải xen vào, ta có cách che chắn bọn họ, bọn họ chỉ có thể thấy một mình Mạc Nhất.”
Sau đó dưới ánh mắt kinh dị của Chu quản sự, Mạc Túc phất tay một cái, nắm hai đứa nhỏ đi vào Thứ nguyên không gian mà nàng xây dựng. Thứ này bọn nhỏ đã đi cùng nàng không dưới mười lần, phối hợp ăn ý nên sẽ không tiết lộ năng lượng dao động.
“Mạc công tử, đây là...” Chu quản sự ánh mắt không khỏi kinh hãi, đưa mắt nhìn Mạc Nhất. Đây rốt cuộc là loại thủ đoạn gì, ba người sống sờ sờ thình lình biến mất là chuyện như thế nào.
“Chu quản sự, ngài cứ dẫn đường, đây là dụng cụ đặc thù của gia tộc ta khiến cho!” Mạc Nhất nhìn chằm chằm Chu quản sự, ánh mắt hơi phiếm lạnh băng.
“Đi theo ta!” Chu quản sự biết điều nên không hỏi nữa, xoay người ra cửa, dọc đường đi tâm sự có chút nặng nề. Hắn thỉnh thoảng đưa mắt nhìn xung quanh, căn bản là không thấy người, nữ tử kia rốt cuộc là làm sao mà làm được?
Lầu bảy, phòng đặc biệt.
“Di? Không gian lực lượng?” Nam