Trở về đến Dương phủ, Dương Tử Nghiên nằm vật trên giường thở dốc, ngày hôm nay cô mém chút lại phải đi gặp diêm vương thêm một lần nữa rồi.
" Dương Tử Nghiên ta đúng là con ghẻ của ông trời mà, nỡ lòng nào hết lần này đến lần khác muốn ta phải chết!" Nàng tức giận kêu lớn.
" Tiểu thư, người đừng nóng giận nữa mà! Chúng ta không phải đã bình an về đến phủ rồi sao? Người bình tĩnh chút đi!" Tiểu Yên rót cho nàng một chén trà nói.
" Mà tiểu thư, người biết chuyện gì chưa? Tướng gia ngày mai phải đi ra ngoại thành rồi, nghe nói phải đến ba ngày sau mới quay lại!" Tiểu Yên đột nhiên nói.
" Ha, ông ta đi đâu thì cũng đâu liên quan đến ta....Ể, khoan đã, ông ta ra ngoài sao? Vậy thì tốt quá rồi!" Dương Tử Nghiên lười liếng đáp, nhưng chợt nhớ ra chuyện mình cần phải làm, khoé môi nàng cong lên thích thú.
Ngày hôm sau, Dương Thanh Giản sáng sớm đã lên đường, ông ta có vẻ khá vội vã. Dương Tử Nghiên đứng ở trong nhìn ra, gương mặt nàng lúc này vô cùng tinh ranh, nàng là chờ cái ngày này lâu lắm rồi.
" Tiểu thư, người có chuyện gì mà vui vẻ như vậy?" Tiểu Yên nhìn thấy vẻ đắc ý trên mặt nàng, liền lên tiếng hỏi.
" Không có gì, chỉ là hôm nay tâm trạng của ta khá tốt mà thôi!" Dương Tử Nghiên mỉm cười đáp.
Đêm xuống, khi cả phủ thừa tướng chìm vào màn đêm cô tịch, Dương Tử Nghiên một thân hắc phục lẻn ra ngoài. Nàng cẩn thận từng chút một, nhẹ nhàng đi đến thư phòng của Dương Thanh Giản.
" Lão cáo già này thật ranh ma, hôm nay lại đổi ổ khoá khác sao? Xem thường ta quá rồi!" Nàng đưa tay cầm ổ khoá, vẫn động tác cũ, dùng kẹp tăm mà mở khoá.
" Cạch!" Quả nhiên lại mở ra được, Dương Tử Nghiên mũi phổng lên đầy tự hào.
" Lão cha già đáng ghét, ông nhìn xem!"
Lúc này Thiên Nham cũng xuất hiện bên cạnh, hắn ra vẻ suy tư lên tiếng." Dương tiểu thư đúng là xuất sắc!"
" Ah, cái tên quỷ đáng chết nhà ngươi, sao lúc nào cũng dọa lão nương hết vậy?" Dương Tử Nghiên lại bị Thiên Nham dọa cho một trận, nàng tức tối đấm mạnh vào người hắn.
" Là do Dương tiểu thư làm chuyện mờ ám, nên mới giật mình thôi!" Hắn ta cười lém lỉnh đáp.
" Im cái miệng quạ của ngươi lại cho ta!" Nàng đá mạnh vào chân hắn, rồi nhẹ mở cửa bước vào thư phòng, bên trong tối đen hơn cả mực.
Lần này không cần mất thời gian tìm kiếm nữa, hai người đi đến chỗ bức tranh mà tìm kiếm. Nhưng cái khó chính là cơ quan để mở mật thất, lần trước họ vẫn chưa tìm được.
" Thiên Nham, ngươi nghĩ cơ quan ở chỗ nào?" Nàng đăm chiêu nhìn hắn hỏi.
" Dương tiểu thư không phải thông minh xuất thần hay sao? Hỏi ta làm gì chứ?" Thiên Nham cũng thật biết trêu chọc, hắn cố tình