Mãn Bảo tò mò cầm đoạn "Rễ cây" màu đen này lên xem, thấy mảng thịt trắng tinh kia, không kìm được thò tay chọc một chút.
Khoa Khoa đã tìm ra được vài tranh ảnh tư liệu của những chủng loại tương tự, những loại thực vật đã bị tuyệt chủng từ kho số liệu khổng lồ của nó, chẳng qua vẫn hơi không chắc chắn, nhưng nó có thể khẳng định với Mãn Bảo một điều: "Đây là thực vật họ Nấm.
"
"Có ăn được không?"
Khoa Khoa không quá chắc chắn: "Chắc là có thể?"
Mãn Bảo bèn buông đoạn nấm trong tay xuống, sau đó đi bứt số còn dư lại, nếu có thể ăn được, vậy mang về nhà, bên trong nó trắng như vậy, nói không chừng sẽ ngon như củ mài đấy.
Thứ này sinh trưởng dưới gốc cây, có rất nhiều cây bị che khuất dưới lá, lúc trước Mãn Bảo ngồi quay lưng về phía chúng nó nên không để ý thấy.
Thật ra có thấy thì cũng không nghĩ rằng đây họ nhà Nấm, bởi vì trông nó thật sự rất giống một đoạn rễ cây.
Bây giờ Mãn Bảo phát hiện chúng nó, gạt đám lá che ra, liền nhìn thấy không ít nấm mọc dưới gốc cây.
Mãn Bảo không chút khách khí nhổ hết chúng nó ra, sau đó ôm ra thả vào sọt tre, bởi vì quá nhiều, một lần bé ôm không xuể, còn phải quay ra quay vào ba lần.
Khoa Khoa rất im lặng, nó còn đang nghiêm túc phân tích thứ này.
Mấy năm nay nó cũng ghi được không ít giống loài tuyệt chủng từ chỗ Mãn Bảo, hầu như đều có thể lập tức rà quét ra tên của chúng nó và cách sử dụng cơ bản.
Nhưng giống như bây giờ, không tìm ra được tên cụ thể lại là lần đầu tiên.
Nó cảm thấy đối với nó và Mãn Bảo thì đây là chuyện tốt.
Tích phân Bách Khoa Quán đưa không chỉ tham khảo tác dụng và tầm quan trọng của thực vật, độ khan hiếm cũng là một nhân tố rất quan trọng.
Như kiểu thực vật đến tên còn không rà quét ra được này, Bách Khoa Quán chắc chắn sẽ thưởng không ít tích phân, nếu bọn họ có thể tìm hiểu rõ hoàn cảnh sinh trưởng của loại nấm này, tích phân khen thưởng sẽ càng nhiều hơn.
Khoa Khoa có thể nghĩ đến điều này, đương nhiên Mãn Bảo đã dần quen thuộc với nó cũng nghĩ đến, cho nên bé vô cùng phấn khích.
Phấn khích đến nỗi lập tức đi hái mấy cái lá to, cẩn thận xúc một ít bùn đất bên gốc cây kia bọc vào, lén để vào chỗ của Khoa Khoa trước, sau đó nhìn gốc cây rắn chắc, trợn tròn mắt.
Khoa Khoa nói: "Ký chủ, đúng lúc Bách Khoa Quán đang có chương trình giảm giá, mua một hộp dụng cụ thu thập đi.
"
"Hả, không phải ngươi nói mấy dụng cụ đó không thể lấy ra ngoài, nếu không sẽ rất dễ bại lộ thân phận của ngươi sao?"
Vô nghĩa, ngươi muốn lấy dụng cụ để đánh nhau với Bạch Thiện Bảo, ta đương nhiên chỉ có thể nói thế, nếu không chẳng may đánh ra mạng người, chuyện vốn không bại lộ cũng sẽ bại lộ.
Khoa Khoa nói: "Ta có thể cung cấp kỹ thuật che giấu cho ngươi trước, cải tạo hình dáng bên ngoài của dụng cụ này thành hình thức phù hợp.
"
Thật ra là vì bây giờ ngươi đã lớn, sẽ không đánh nhau đến nỗi hăng máu lên rút dụng cụ ra đánh người.
Đương nhiên, Khoa Khoa sẽ không nói như vậy.
Mãn Bảo cũng tạm thời không phát hiện ý nghĩa thật sự của Khoa Khoa, bé thoáng nhìn giá của hộp dụng cụ Khoa Khoa đang chiếu ra.
Thật sự rất ít, chỉ cần 9 điểm tích phân, bé nhớ rõ trước kia cần tận 90 điểm mà?
Mãn Bảo gãi đầu, không chắc chắn lắm hỏi Khoa Khoa.
Khoa Khoa nói: "Không sai, bây giờ đang giảm 90%.
"
Chuyện tốt như vậy không có nhiều đâu.
Mãn Bảo lập tức nói: "Mua đi!"
Khoa Khoa lập tức trừ tích phân, chỉ chốc lát sau, một cái rương đã xuất hiện ở bên trong không gian.
Mãn Bảo chột dạ nhìn trái nhìn phải, thấy mấy đứa Đại Nha đều ở cách đó không xa, ở giữa còn có cây che lấp, không quá nhìn rõ bên này.
Bèn xoay lưng về phía mọi người lấy hộp dụng cụ ra, đồ vật bên trong đều rất tinh xảo, hiển nhiên là được thiết kế chuyên dùng cho việc thu thập.
Có một cái xẻng nhỏ, hai cái kéo, hai cái dao có kích thước khác nhau, còn có một chồng hộp đựng, mấy cái này chuyên để đựng thực vật.
Mãn Bảo tiếp tục lục lọi, lúc này mới phát hiện còn có cả các loại dụng cụ để bắt động vật, có một số đồ bé nhận được, ví dụ như lưới, nhưng có rất nhiều thứ bé lại không biết là cái gì, chẳng qua bây giờ không phải lúc để hỏi cái này, Mãn Bảo xếp gọn đồ lại, lấy một cái dao nhỏ từ bên trong ra, sau đó cất hộp dụng cụ đi.
Mãn Bảo cạo một ít đất trên gốc cây xuống cho Khoa Khoa.
Khoa Khoa: ".
.
Thật ra ngươi nên đặt vào hộp đựng thực vật, nhưng mà